Page 163 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 163
60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM LÊ TRÚC KHANH
6.
NGÀY NÀO THÔI LÀM VĂN NGHỆ, TÔI SẼ BẮT CHƯỚC KIỀU
PHONG, ĐƯA A CHÂU về bên kia Ải Nhạn Môn quan chăn cừu độ nhật.
Kiều Phong sẽ rửa tay gác kiếm, bỏ một bên những ân oán giang hồ. Tôi
sẽ hứa với nàng là chẳng làm thơ nữa, nếu có chăng là đặt vài câu lục bát
để nàng thay ca dao hát ru con ngủ. Bảy năm rồi, bên bạn bè, bên báo
chí, tôi chẳng có gì ngoài chiếc áo sờn vai với hai bàn tay trắng. Bước vào
nghề dạy học, tôi vẫn mong có một số tiền kha khá để thực hiện mơ ước:
làm một tờ báo nho nhỏ, trong đó anh em cùng viết, cùng lo. Từ khi bước
xuống cuộc đời, tôi mới hiểu thêm rằng cuộc đời không đẹp như tôi hằng
nghĩ, không là khung trời xanh, bãi cỏ trải dài trên đó nhẹ nhàng chân
chim chân sáo. Mơ ước bình thường, bé nhỏ quá mà chỉ là không tưởng
như Lý Bạch ôm trăng.
Một căn nhà nhỏ - một vùng quê
Em vẫn là em của ước thề
Của một mùa thi nhung nhớ cũ
Vườn xuân - sỏi trắng động chân về
Em nụ cười xanh ngọt nước dừa
Để buồn trong mộng nhớ trong thơ
Để tương tư lắm ngày thôi học
Tà áo dài xinh ngát diễm xưa.
Bảy năm qua, tôi vẫn canh cánh bên mình ước mơ nhỏ bé ấy. Nhưng
nợ nần còn chưa trả hết, biết bao giờ mới can đảm dứt khoát đây? A Châu
ơi, làm sao anh có thể đưa em về chân trời thơ ấu, khi bạn bè anh còn
đó, khi mộng làm thơ trong anh đã mọc rễ đâm cành và khi kỷ niệm bảy
năm văn nghệ Về Nguồn đã hòa tan trong từng mạch máu đang âm thầm
cuộn chảy về tim ?......
Cần Thơ, mùa kỷ niệm
(Bài đăng trên tập san kỷ niệm 7 năm thành lập nhóm Về Nguồn 1964-1971)
166