Page 190 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 190
LÊ TRÚC KHANH 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
LĂNG CẢNH HUY -
MANG TÂM TÌNH
ĐỨNG NGÓNG CUỐI HÀNH LANG…
ăng Cảnh Huy, sinh năm 1949 tại Mái
LDầm (Cần Thơ). Nay là xã Phú Hữu, thuộc
huyện Châu Thành, tỉnh Hậu Giang. Chàng trai
trẻ ấy từ vùng quê lên Cần Thơ học Trường Trung
học Phan Thanh Giản từ những năm 60 của thế
kỷ trước. Huy là một trong những sáng lập viên
nhóm Về Nguồn - Tây Đô (1964).
Chàng lãng -tử -học -trò đó, từ thời còn đi
học, đã có những câu thơ làm xao động bao nhiêu trái tim những người
bạn gái ở “ngôi trường áo trắng” chỉ cách trường chúng ta một con đường
mà sao chừng như xa vời vợi:
Buồn mang mang -ừ- nỗi buồn mang mang
Tôi hỏi em bên mái trường Đoàn
Rằng có buồn như kẻ ở trường Phan
Mang tâm tình đứng ngóng cuối hành lang ?
Huy cùng tôi và Hà Huy Thanh là bạn đồng song, nhưng cả hai đều
không may mắn trên đường khoa cử. Năm học 1967-1968, Huy thi rớt
Tú tài 1, chuẩn bị lên đường nhập ngũ. Thời gian nầy, Huy sống lang bạt,
giao tiếp với bao nhiêu bạn bên ngoài xã hội. Huy để tóc dài tới vai, mặc
áo bỏ ngoài, quần ống túm và đi một chiếc xe đạp không thắng, không
vè. Trong túi (đôi khi để trong nón vải che khuất cả đôi mắt) luôn luôn
có sẵn một gói Bastos xanh. Nhưng Huy vẫn viết đều đều và vài bữa lại
ghé nhà gởi những sáng tác mới cho tôi. Trong thời chiến tranh, những
âm thanh đạn bom luôn vọng về thành phố, hàng đoàn xe GMC nối đuôi
ra chiến trận, hỏa châu từng đêm thắp sáng miệt phi trường... Tâm trạng
tuổi trẻ chúng tôi làm sao không hoang mang, dao động. Thời bấy giờ, có
một lớp thanh niên sống bụi đời, có lúc tụ tập thành băng nhóm, hùng cứ
một khu vực nào đó, cũng có nhiều thành phần bất hảo mà báo chí gọi là
“du đãng”. Từ khi bỏ học, Huy cũng trở thành “du đãng”, nhưng là dạng
du đãng hào hoa, chơi hết tình với bạn bè, không hề toan tính.
193