Page 70 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 70

LÊ TRÚC KHANH                                 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
           hẹn là Bến Ninh Kiều! Mặt trời lên, mang theo chút nắng ấm, gió từ sông
           Hậu thổi vào lồng lộng, bạn cứ ngỡ đi trong chợ hoa mà như lạc tới Đào
           Nguyên! Chung quanh ta, hàng trăm tà áo dài trắng nữ sinh tung bay
           trong gió, những nụ cười, ánh mắt, những câu chuyện không dứt... Mùa
           Xuân hình như tràn ngập trong mỗi trái tim người...
              Giã từ năm tháng học trò, bước vào cuộc sống với bao nhiêu hệ lụy,
           hình ảnh một thời đó đã bị phủ kín bởi lớp bụi thời gian. Mấy mươi năm-
           dù vẫn sống ở Cần Thơ- nhưng rất ít khi tôi đi chợ Tết Ninh Kiều. Cuộc
           sống bộn bề lo toan chuyện áo cơm, con cái... Những ngày giáp Tết thì
           tất bật nên nếu có ghé vào phiên chợ tết thì cũng vội vàng. Một điều nữa
           là hiện nay, nữ sinh cũng rất hiếm khi mặc áo dài trắng như ngày xưa,
           nên chợ hoa Xuân - với cảm nhận riêng tôi - hình như cũng giảm phần
           sinh động.
              2.
              Mùa Xuân lại về. Bến Ninh Kiều hôm nay đẹp hơn với những công
           trình xây dựng. Lối đi rộng hơn, con đường cặp sát bờ sông thoáng đãng
           và không còn lồi lõm  như nhiều năm trước. Phía bên kia, Xóm Chài
           cũng đang dần thay chiếc áo cũ kỹ năm xưa để bước vào thiên niên kỷ
           mới. Chợ hoa sau bao nhiêu lần đổi chỗ, cuối cùng nơi đây vẫn là điểm
           chính. Thực ra, khách có thể đến chợ hoa Nhị Kiều, làng hoa Bà Bộ, hay
           những con đường hoa tự phát dọc theo lối dẫn về Bình Thủy - Long
           Tuyền. Nhưng có lẽ trong suy nghĩ của những cư dân “cố cựu” Cần Thơ,
           thì không nơi nào phù hợp hơn Bến Ninh Kiều. Điểm đặt chợ hoa không
           chỉ thuận tiện cho người mua mà còn cho kẻ bán.Vị trí phải là “trên bến
           dưới thuyền”, để ghe thuyền dễ dàng lui tới, để có nước sông tưới mát
           giữ được sắc hoa bền lâu trong suốt thời gian bán Tết.
              Xuân nầy, tôi lại có dịp đi chợ hoa Ninh Kiều, nhưng bên cạnh là đứa
           cháu ngoại vừa ở tuổi biết cảm nhận cái đẹp của hoa và cũng có hàng
           trăm câu hỏi về hoa mà đôi lúc ông ngoại phải chào thua vì không có lời
           giải đáp! Lại nhớ lan man về những người bạn học, trong đó có nhiều
           người đã vĩnh viễn ra đi. Một đêm nào trong mùa xuân chiến tranh, tôi
           và Hà Huy Thanh đã đi chợ Tết Ninh Kiều với cả tấm lòng phơi phới tuổi
           hai mươi:








                                          73
   65   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75