Page 78 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 78
LÊ TRÚC KHANH 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
Tôi yêu Bình Thủy còn vì một nguyên cớ chủ quan. Hơn 60 năm trước
má vợ tôi từng nổi tiếng là một hoa khôi của đất Long Tuyền. Tôi liên
tưởng lúc ấy, một anh học trò Collègge de Cần Thơ quê ở Phong Điền
trong mùa nghỉ hè, đã chèo chiếc tam bản đến vùng này, bị quyến rũ vì
tiếng hò câu hát nên mới có chuyện “bèo nước tương phùng”. Chàng trai
ấy là ông nhạc của tôi. Kết quả mối tình ấy là sự ra đời của một đàn con,
trong đó có cô bạn học của tôi ngày nào ở trường Phan Thanh Giản. Từ
sự liên tưởng ấy, tâm hồn tôi dạt dào như con nước chất chứa phù sa,
mát rượi bóng râm của những vườn xoài, vườn mận, của hàng dừa rì rào
trong gió.
Những năm đầu sau 1975, có lúc tiếng sênh phách chừng như im
bặt. Đường quê không còn bóng người chen chúc, lũ lượt trong những
đêm tháng 4 nữa. Lễ Kỳ Yên được tổ chức vội vàng, chiếu lệ theo yêu
cầu của địa phương và bị xem gần như một kiểu “mê tín dị đoan”. Người
dân Bình Thủy chắc cũng ngậm ngùi vì “lực bất tòng tâm”. Với riêng tôi,
cảm thấy như có một chút gì hụt hẫng, mất mát không rõ nguyên nhân
khi hoài niệm về quá vãng:
Anh về đây, trắng một vùng mưa muộn
Dòng sông quen tăm tắp miệt Long Tuyền
Trời chưa tối, bỗng chừng nghe trở lạnh,
Xe qua cầu mang vạn nỗi niềm riêng...
Nhưng may mắn thay, mấy năm gần đây, ngày lễ Kỳ Yên Đình Thần
Bình Thủy - Long Tuyền lại trở về với không khí năm nào. Ta làm sao
không nao nức rộn ràng khi được dự một buổi họp hương lý, các cụ già
tóc bạc phơ, sôi nổi bàn nhau mang lễ vật đến cúng Thần. Ta bồi hồi
vì bộ lễ phục áo dài khăn đóng chen trong những tà áo nghìn tía muôn
hồng và khu võ ca bên đình vẫn rộn ràng sênh phách. Ta hân hoan đọc
lại tờ sắc “Thượng Đẳng Phúc Thần” bằng cả nỗi tự hào về một vùng
“Địa linh nhân kiệt”. Ngày hội hôm nay diễn ra trong không khí lao động
sôi nổi của một địa phương đang từng bước đi vào cuộc sống ổn định,
nề nếp. Cây trái vẫn tiếp tục oằn sai, lúa tiếp tục trúng mùa và con sông
Long Tuyền mãi in bóng những hàng dừa, hàng cau quê hương yêu dấu.
Ngày hội còn là sự khẳng định cho điều “quan nhất thời, dân vạn đại” mà
người xưa đã từng nhắc nhở chúng ta.
Tôi xin được viết tiếp những dòng này về một góc quê hương Cần Thơ
như lời gọi mời thân thiết. Bản thân tôi không phải là người sinh trưởng ở
81