Page 2 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 2
*
KẺ YẾU TIM
Kịp thoa lại một lớp son, bập bập cho hai đôi môi đều son, tôi nhìn
thấy ông thắng xe bên lề đường. Hôm nay ông ăn mặc chững chạc
như vừa xong một hội nghị nào đó. Compley đen, cà vạt đỏ chói mắt.
Ông lúng túng mở cửa xe cho tôi rồi vòng qua bên kia, hỏi “Em chờ
có lâu không?” rồi nổ máy chạy. Tôi nói: “Cái xe sóc làm em đau”.
Ông nói to: “Cơ quan họp sơ kết 6 tháng lâu lắc qúa!”. Tôi nói: “Mấy
giờ rồi anh?”. Ông nói to hơn, như gào lên: “Em đói bụng không?”.
Tôi nói: “Không đói. Nhưng anh muốn đi ăn thì cho em đi”. Ông vừa
bóp còi xe vừa cằn nhằn: “Đường sá bây giờ đi đứng khó khăn qúa”.
Ông là người có cá tính kỳ lạ nhất mà tôi đã gặp. Trong ông pha tạp
đủ thứ tính cách. Ông vừa độ lượng, vừa keo kiệt; vừa xuề xoà vừa
nguyên tắc. Có khi ông cộng trừ nhân chia rất kỹ nhưng cũng có lúc
ông ngây thơ như đứa học trò. Ông nói với tôi ông là tiến sĩ gì đó học
ờ nước ngoài về, giám đốc một công ty có chữ mex ở đuôi. Rõ ràng
ông là một người có địa vị.
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 2