Page 4 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 4
Xe dừng tại tiệm hủ tíu H.P. Ông mở cửa cho tôi xuống. Trời gần tối
rồi, đèn đường đã lên. Vẫn rón rén như kiểu bố đi với con, tệ lắm
cũng như thủ trưởng đưa kế toán đi đú đởn sau khi rút xong một
khoản tiền. Ông đưa tôi vào góc cửa, chỗ kín đáo nhất, kéo ghế cho
tôi và hỏi: “Em dùng gì… nào?”. Chữ nào ông phát âm nhè nhẹ nghe
đầy hơi hướm chèo.
Tôi buông mình xuống ghế, bỗng hỗn láo kinh khủng.: “Không đói!
Em ngồi coi anh ăn, được chứ?”. "Không được rồi, em dùng bánh bao
vậy”. Đây là lần thứ 100 ông gọi cho tôi món ăn này. Tôi nói: “Trời
hầm qúa anh nhỉ?”. Ông nói: “Côca nhé?”. Tôi dí chết con kiến chạy
lăng xăng trên bàn. “Có con ruồi đậu nơi mép anh kìa!”. Ông duỗi đôi
giầy xuống sàn: “Có chút qùa cho em đây!”. Tôi nói: “Gía có cái máy
lạnh thì mát phải biết anh nhỉ?”. Ông giúi vào tay tôi chiếc hộp nhỏ.
Chiếc hộp chui tọt vào trong túi xách, tận đáy. Không một tiếng cám
ơn.
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 4