Page 65 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 65

Ông kịp dừng lại, như ông vẫn kịp làm thế mỗi khi trực giác thấy có

                   điều gì không ổn. Từ tấn công ông chuyển sang thủ thế. Hắn tự động
                   rót nước uống, cười khẩy.

                   - Thì ông là ông giám đốc, còn tôi là người xin ông giám đốc việc

                   làm. Đầy tớ và ông chủ. Rõ như hai cộng hai là bốn mà ông còn hỏi.


                   Ông cắn chặt môi muốn rướm máu. Thề này thì quá láo xược. Lần
                   đầu tiên ông bị đái thẳng vào mặt. Mà kẻ mạo phạm lại là một thằng
                   nhãi ranh, đáng tuổi cháu con. Ông giứ giứ nắm đấm, trợn trừng mắt:


                   - Mày cút ra khỏi đây ngay. Đây là cơ quan công quyền, chứ không
                   phải chợ trời. Lần này tao tha. Lần sau tao gọi bảo vệ, gọi nhân viên
                   công lực còng đầu mày, thằng bố láo!


                   Hắn nuốt trọng ngụm nước, lững thững lấy cái nón, chắp tay vái ông
                   3 vái, cười lém lỉnh:


                   -Sư phụ cứ nghĩ lại đi. Sư phụ phải bố trí để tôi làm trưởng phòng B,
                   không thì sư phụ biết tay tôi.


                   Ông gầm lên. Đôi tay run run đấm vào bàn bôm bốp. Mồ hôi không
                   phải tươm mà là đái ra từ cơ thể ông.

                   - Biết tay mả mẹ mày, thằng khốn nạn. Tao sẽ cho mày vô tù nếu mày

                   còn tiếp tục cái trò hỗn láo này! Đồ điên. Biến mẹ mày đi!


                   Hắn vẫn cười sằng sặc, rồi bình thàn bước xuống cầu thang, không
                   quên để lại chiếc phong bì nơi bàn.



                   Ông thở hào hển định vò nát cái phong bì, nhưng nhác thấy cồm cộm,
                   cưng cứng lại ngồi xuống, hồi hộp mở ra vì tò mò (Tò mò là một



                   TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ                                          Page 65
   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70