Page 63 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 63
đời, ngoi từ thằng lính trơn, bệ rạc lên vai thống lĩnh. Oai phong lẫm
liệt nhưng gốc là gốc vô học, cù đinh cho nên cách cư xử của ông
cũng bình dân, kiểu đi chân chữ bát, đầu trọc, quần đùi. Ngôn ngữ là
của bọn tứ chiếng giang hồ, càng làm cho thiên hạ né tránh, khiếp sợ.
Ông chỉ thực sự là ông khi ngồi ở nhà, trước bà vợ dữ tướng, hám
của, nghe hơi tiền và vàng là nhảy cẫng lên như bị ma ám, quên mất
cả tư cách bà giám đốc. Dạo sau này bà nhảy cỡn hơi nhiều vì giá
chứng khoán và nhà đất có lúc vút lên đến tận mây xanh. Sống với
nhau hàng chục năm trời, vết sẹo nào trên chân của ông bà cũng biết,
trò ranh mãnh của chồng bà càng nắm tận răng. Ông không làm sao
giếm được bà chuyện gì. May mắn duy nhất ông có được là người đàn
bà ấy không thích sống ngoài đường, và thích ăn ngon hơn mặc đẹp.
Cho nên ông chỉ cần giả mù sa mưa, chiụ khó đàn độn một chút là tất
cả đều tốt đẹp, mặc sức cho ông thả cửa chơi trò Thị Hến, thầy Đề.
Chuyện đời chó má không chịu được. Kẻ đang ngồi trên ngựa cũng
có lúc sa cơ bí lối. Kẻ đang hét ra lửa cũng có lúc xụi lơ manh giáp.
Cũng chỉ tại bọn khốn nạn ganh ghét. Kém tài nhưng to mồm. Tiêu
TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ Page 63