Page 66 - Truyện Ký LƯƠNG THÁI SỸ
P. 66

điểm yếu nhất của con người và cũng là điểm yếu nhất của ông). Một
               tấm ảnh chụp ngôi nhà với dàn bông giấy che kín cổng, ông nhíu mày

               một lát để lục tung ký ức, rồi mặt tái dần đi, hết từ mầu bột nhào
               chuyển sang mầu bánh bao chiều. Người ông cứ nhẹ tâng tâng, muốn
               bay lên dù biết rằng bay lên là chết. Lúc này ông cần bấu víu vào một
               cái gì đó. Phải chi có mụ vợ đẫy đà ở đây, ông sẽ ôm lấy để khóc rưng

               rức tỉ tê là vì lo "hy sinh đời bố, củng cố đời con" nên ông mới khổ
               thế này. Ông run run lật sau lưng tấm ảnh, đọc dòng chữ: "Hoặc là

               ông phải tuyển dụng ngay tên Nguyễn văn X, sinh năm … tại Sài
               Gòn, địa chỉ…vào phó phòng B, công ty xuất nhập khẩu….Y, hoặc là
               tôi sẽ gửi cho ông những tấm ảnh khác chụp phía trong ngôi nhà, nơi
               chiếc giường ông vẫn ngủ…"


               Ông vật người ra sau ghế, gần như bất tỉnh.


               Dăm hôm sau, ông đích thân gửi cho trưởng phòng A lá thư tay yêu
               cầu bố trí ngay ông NVX làm phó phòng B thay cho tay phó phòng
               sắp đứt bóng vì ung thư gan, với lời phê: "Đây là một cán bộ giỏi, có
               nghiệp vụ và năng lực lãnh đạo, rất thích hợp với phương hướng làm

               ăn đi lên của công ty".
























               TUYỂN THƠ và TRUYỆN của LƯƠNG THÁI SỸ                                           Page 66
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71