Page 167 - Noi Dau Dai
P. 167

Chinh Nguyên






           GIỌT NỔI GIỌT CHÌM

                  Thơ là mật ngọt của chung
                  Hỏi chi gốc rễ góc mùng người ta

                  Tên người đã gọi là Hoa
                  Kèm theo Trần Thủy tiên sa đó nà...!
                  Giọt thơ khóc mẹ xót xa
                  Rơi trên tơ phím ngón ngà rưng rưng
                  Lời thơ nốt nhạc ngập ngừng
                  Rung trong nỗi nhớ cháy bừng lửa tim
                  Chín cây chuối rụng  trăng im
                  Sầu loang đáy nước hồn tìm hư không

                  Bây giờ ai nhớ ai mong...!
                  Mẹ còn thấp thoáng biển đông đứng chờ
                  Một bầy con dại ngu ngơ
                  Thoát ra cửa biển đâu ngờ biệt ly
                  Từ nay vạn kiếp phân kỳ
                  Thân trôi bến lạ hồn ghì núi sông

                  Mẹ về cửa phật vẫn mong
                  Cầu cho đất nước khỏi vòng oan khiên
                  Thôi anh nhân quả hai miền
                  Tình con, lòng mẹ rốn liền liên tâm
                  Hỏi ai, ai gởi khúc ngâm...!
                  Hát lời lòng mẹ âm thầm trong im..
                  Lệ mưa giọt nổi giọt chìm...!


                  San Jose Jan. 11, 2005

                                         166
   162   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172