Page 63 - Chuyến đi biền biệt
P. 63

Chuyến Đi Biền Biệt                                                Nguyễn Hồng Dũng


                                      Lộc Xuân


                 Bọn thằng Hoàng, thằng Kiệt đã nghĩ học từ hôm
             đưa ông Táo về trời. Tháng cuối đông se lạnh thấm qua
             những chiếc áo mỏng khiến hai đứa run bần bật khi đứng
             trước ngọ môn đình làng nhìn mấy cụ Hào, Mục, Trưởng
             lão đốt hương tế cáo trời đất để dựng nêu trừ tà, đón
             mừng xuân mới vào chiều hăm lăm tháng Chạp. Đội lân
             của ông giáo Liễng phát xuất từ chùa Bạch Mã với đủ bộ
             Thổ Địa, Tề Thiên, cùng Sa Tăng, Bát Giới dẫn theo đám
             trẻ con hiếu kỳ ngoằn ngoèo tiến về sân đình múa lễ. Cái
             trống chầu Bạch Mã bằng hai xoát ôm của thằng Hoàng
             được nện xuống bởi cặp dùi điêu luyện trong đôi tay ông
             Bảy “đờn cò” : “-cắc, cắc, thùng, cắc…” thật đều nhịp ra
             bề hiệu lịnh cho chú lân tấn, thối, khấu đầu, lăn tròn hoặc
             uốn lượn chung quanh để dân làng được dịp xít xoa khen
             ngợi,  xem cho thỏa thích.

                 Thằng  Hoàng,  thằng  Kiệt  khoái  chí  chạy  lăn  xăn
             quanh ông Địa quên cái lạnh đang mắc míu vào tấm thân
             nửa trần, nửa kín. Ông Tề xách thiết bảng giống chiếc
             đòn gánh mà bà nội thằng Kiệt mọi hôm quãy trầu ra chợ
             Đông Xuyên đổi gạo, múa tít mấy vòng rượt Bát Giới
             xách  cào  cỏ  chạy  té  ngữa,  té  nghiên  khiến  bọn  thằng
             Hoàng cười lăn và phục tài ông Tề sát đất.

                 Tế đình, thượng nêu vừa xong, mọi người được chia
             lộc gồm một vắt xôi với nửa trái chuối, bọn nhỏ ăn ngon
             lành  lộ  vẻ  thèm  thuồng.  Hoàng  không  ăn  xôi,  gói  lại
             trong lá chuối, bỏ vào túi để dành cho con Nguyệt, rồi


                                                                     63
   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68