Page 60 - Chuyến đi biền biệt
P. 60
Chuyến Đi Biền Biệt Nguyễn Hồng Dũng
nghiệm, ngôn từ, kiến thức; với công năng duy trì liên
tục sự hiện hữu sanh mạng cùng các pháp hiện hành,
chủng tử tiếp nhận huân tập tức là quả và phát hiện các
pháp tức nhân; do vậy mà mắt trí tuệ của Phật đã có thể
thấu hiểu trọn vẹn mỗi con người có sự khác biệt về
phước báu hay nghiệp báo. Tóm lại, nhân quả và duyên
sinh của từng hàm linh có mặt trên thế gian là biểu đồ
rành rọt khiến những bậc đại trí vượt trùm pháp giới
thông suốt vô ngại. Chính điểm then chốt này mà vũ trụ
dù lớn như tam thiên đại thiên, như hoa tạng thế giới,
hoặc nhỏ như sinh linh, bò bay máy cựa, phân tử, lượng
số cũng từ lý nhân duyên phát khởi, minh chứng sự dứt
khoát phủ nhận các loại thần linh sáng tạo vốn được sản
sinh trong nỗi hoang đường, sợ hãi và cầu xin.
Chú tiểu Tân ngày xưa thôi gánh nước, giờ này đang
đứng trước sân chùa. Bốn thập niên trôi qua, ngọn tháp
vẫn sừng sửng dưới trời đêm sương lạnh, nhìn xuống
suối Mận, suối Tiên tưởng chừng như một đô thị ngàn
hoa vì nhà cửa, phố xá đã thay cho hoa quỳ hoang dã hết
ửng vàng mỗi sáng tinh mơ. Khi duyên tụ thì núi sông
hùng vĩ, khi duyên tan thì thương hải tang điền.
Ngày xưa nhà thơ Diêm Túc bên Tàu làm khúc ca
tráng chí của anh hùng lỡ vận nhưng không nản chí qua
hình ảnh Tề Thiên dưới Ngũ hành sơn:
“Năm trăm năm vật đổi sao dời
Đá vô tri cũng ngậm ngùi rêu xanh,
Năm trăm năm! năm trăm năm!
Ngũ hành sơn nặng, giam cầm thân ta.
Bao ngày bão tuyết sương sa
Chim bay hút bóng, mắt nhòa cánh chim…
Còn đây rừng rực trái tim,
Thương về chốn cũ dõi tìm tiêu dao.
60