Page 56 - Chuyến đi biền biệt
P. 56
Chuyến Đi Biền Biệt Nguyễn Hồng Dũng
diệt khổ, hơn ai hết ngài đã quán chiếu tận gốc rễ của
niềm đau nỗi khổ mà mỗi thân người đang trải nghiệm
kinh qua. Hãy đi từ vũ trụ bao la đến từng tế bào cực tiểu
của sự lo lắng triền miên: thiên tai, chiến tranh, thù hận
và tham lam…; từ lòng vị kỷ, con người tàn phá bất kể
môi trường, hầm mỏ, sông ngòi để phục vụ bản thân qua
phương tiện nhiệt điện, kết quả thật khủng khiếp là ô
nhiễm bầu khí quyển vì lượng than đá độc hại tỏa ra từng
sát na, dầu thô khai thác hàng triệu thùng mỗi ngày làm
cho lòng đất teo cụm cạn kiệt, dầu sẽ lan tỏa trên mặt
biển giết hại hàng tỷ hải sản và che chắn nguồn nước bốc
hơi, cây cối đốn phá làm giấy, ngăn rừng thành hồ thủy
điện khiến tình trạng hạn hán và lụt lội triền miên. Đó là
hậu quả của nền văn minh vật chất, chưa nói đến nguyên
tử hay vũ khí vi trùng, chúng ta nơm nớp lo sợ từ lòng
tham vô đáy của con người, cái khổ càng lớn khi kỹ thuật
khoa học càng tiến nên lời dạy của đức Thế Tôn càng
thấm thía nếu biết sống trong lời kinh “tri túc, thiểu dục”.
Tại sao vị Thầy của trời người biết rõ tương lai vô
hạn định với những đợt sóng trong cuộc đời phù vân
hàng mấy ngàn năm sau? vì rằng Ngài đã chứng được
“tam minh” trong đêm mùng tám tháng chạp năm xưa.
Với trí tuệ siêu việt từ bao đời tích lũy, với tình thương
đối với tất cả chúng sanh nên Ngài nỗ lực tư duy tìm lối
thoát cho muôn loài, kết quả chứng đắc túc mạng minh
để nhận ra vạn hữu vũ trụ đều biến đổi không ngừng.
Con người đưa đẩy định mệnh chính mình, nếu nỗ lực tự
tu để đạt quả vị thánh hiền hay phá hủy cuộc đời rồi chạy
theo lục đạo là một quá trình hành động giữa hai thái độ
thiện-ác, vì thế mà câu nói vang lừng khắp bốn châu
thiên hạ: “ta là Phật đã thành, các ngươi là Phật sẽ thành”
để chỉ rõ tiến trình giác ngộ mà bất cứ ai cũng có thể đạt
56