Page 141 - Me Toi
P. 141
Mỹ Thanh liếc xéo tôi, giọng đùa nghịch.
- Sao anh bết quá vậy? Khấn vái đủ chỗ cũng không ra một mống để hưởng thừa
tự…!
Tôi thở dài im lặng, trong khi nàng có vẻ ái ngại nói tiếp để an ủi tôi.
- Nói vậy thôi anh đừng buồn nghe…! Đối với em có hay không cũng chẳng sao mà.
- Anh hiểu, nhưng đàn bà bao giờ cũng thích con cái…!
- Thôi em xin lỗi, chúng mình đi chợ đi…!
Tôi đứng dậy đi vào phòng tắm.
- Anh còn phải đánh răng, rửa mặt rồi mới đi được
- Phố Ban-Mê-Thuột lớn không anh? Mỹ Thanh hỏi.
Tôi cất tiếng hát:
- Đi dăm phút đã về chốn cũ… Em Ban-Mê má đỏ môi hồng…
Tôi dẫn Mỹ Thanh ra khỏi khách sạn Thắng Lợi lúc 9 giờ và rẽ phải đi trên đường Ama
Trang Long, băng qua đường Hai Bà Trưng, Lý Thường Kiệt để tới đường Y Jut. Tôi
cầm tay Mỹ Thanh đứng trên vỉa hè đường Y Jut và chỉ cho nàng .
- Trước mặt em là chợ Ban-Mê-Thuột rồi đó. Nếu rẽ trái sẽ tới Sân Vận Động, rẽ phải
trên đường Y Jut này sẽ đụng đường Quang Trung, và rạp hát LODO trên đường
Quang Trung. Em muốn đi thẳng hay quẹo mặt?
Mỹ Thanh nhìn tôi.
- Chợ lớn không anh?
- Một ô vuông của bốn con đường gặp nhau, Ama Trang Long-Y Jut, Ama Trang
Long-Nguyễn Thái học, Quang Trung-Y Jut và Quang Trung-Nguyễn Thái Học.
Tôi kéo tay Mỹ Thanh quẹo phải trong khi tôi tiếp tục nói với nàng.
- Nếu đi thẳng vào chợ ở đầu này, sẽ vào khu tạp hóa và mấy sạp gạo. Mình đi về
phía đường Quang Trung trước cửa rạp Lô Ðô cũ sẽ có nhiều sạp bán trái cây.
Mỹ Thanh trố mắt nhìn tôi, nàng hỏi.
- Anh về Ban-Mê-Thuột hồi nào mà biết hết mọi chỗ vậy?
Tôi nhìn Mỹ Thanh lắc đầu.
- Đây là lần về đầu tiên sau gần ba chục năm.
- Sao anh biết trước rạp Lô Ðô có sạp bán trái cây?
Tôi dìu Mỹ Thanh đi về phía đường Quang Trung trên đường Y Jut và giải thích.
- Anh nói với em bằng trí nhớ kỷ niệm trước năm 1975 mà thôi. Nếu mình đi thẳng tới
trên đường Ama Trang Long thì sẽ tới Ty Thông Tin cũ ở đằng sau Ty Cảnh Sát
Ban-Mê-Thuột. Kề Ty Thông Tin là tiệm may của ba thằng Ngọc. Đối mặt Ty Thông