Page 169 - Me Toi
P. 169

M UØ A  X U AÂ N



                      T R O N G  L OØ N G





               San Jose giữa tháng 10 trời mới thực sự vào thu. Hàng cây trên lối đi đường Tully lá đã
               ngả màu vàng. Gió lắt lay gây lạnh. Thỉnh thoảng có vài trận mưa nhẹ trong đêm, và
               sáng dậy sẽ thấy vài chiếc lá vàng bên cửa như nhắc nhở thu về.

               Ánh sáng sớm mang hơi lạnh len lỏi vào nhà xe lần theo cánh cửa thiếc với bốn tấm từ
               từ cuốn lên. Nắng ban mai nhạt nhoà làm những chiếc lá vàng trên thảm cỏ xanh trước
               nhà thêm màu sắc, óng ánh bởi những giọt sương còn đọng trên lá, và cỏ ướt mềm
               như tóc thiếu nữ đi trong mưa bụi.

               Làn gió nhẹ thổi qua, làm những chiếc lá vàng màu hoa cúc rải rác nằm trên cỏ động
               đậy, như mời gọi những chiếc lá vừa lìa cành lả tả bay trên không.

               Tôi chợt nghĩ tới đời người như bốn mùa đi qua.

               Mùa xuân của thế hệ mộng mơ 16-30  đã bộc phát những khát vọng một trời yêu
               thương, những gói ghém thầm kín qua sách vở, và đôi mắt luôn nhìn lên bầu trời rộng
               đầy mơ ước  cho tương lai.

               Mùa hạ nóng như bầu nhiệt huyết của lứa tuổi trưởng thành 31-50 với công danh, sự
               nghiệp hoà lẫn với những thất bại đắng cay trong tình người và suối đời đã chảy dần
               vào thu, để tàn cho lá về cội.

               Mùa thu của tuổi nửa đời vàng vọt như lá dần lìa cành, nhìn về dĩ vãng, buồn như cây
               chỉ còn cành trơ trọi chờ gió đông ùa tới, giống như những cánh tay muốn níu kéo lại
               dòng đời, muốm ôm vào tất cả kỷ niệm, và như muốn chống lại một mùa đông đang
               dần ập tới để đời người sẽ nằm xuống yên lặng dưới nấm mộ hoang.

               Đông về giá lạnh mang cho lòng người nỗi nhớ băn khoăn, để nhìn vào đời mình thực
               sự đã tàn và nhớ về cội nguồn hạnh phúc xưa…
   164   165   166   167   168   169   170   171   172   173   174