Page 195 - Me Toi
P. 195

không thấy Đào xuất hiện bên trong cửa sổ, chàng liền xuống gác, bước ra cửa sau,
               vừa lúc đó chàng gặp Đào vừa đi chợ với mẹ về và đang mở cửa để vào nhà.

               Nguyên bước vội qua nhà Đào, chàng chào mẹ Đào, rồi đưa mắt nháy Đào, chàng hỏi.
               -  Bác vừa đi chợ về? Cô Đào mới đây mà đã đi chợ với mẹ hay sao? Nhanh thật…!
               -  Từ nhà ra chợ có vài bước, con Đào sợ tôi xách nặng nên theo xách dùm. Mời anh
                   vào nhà chơi. Thằng Trọng hôm nay nó ở nhà. Bà Định nhìn Nguyên nói.

               Nguyên theo bà Định và Đào vào nhà, chàng vừa đi vừa nói.
               -  Ngày trước cháu cũng thường đi chợ với mẹ cháu. Anh Trọng đâu rồi? Nguyên gọi
                   hơi lớn tiếng.
               -  Nguyên đó hả? Vào phòng tớ chơi. Tiếng Trọng trong phòng vọng ra.

               Nguyên vừa bước vào phòng của Trọng, chàng khép cửa lại và thận trọng nhìn anh của
               Đào chàng nói nhỏ.
               -  Trọng à, tớ phải nhờ cậu giúp rồi.
               -  Chuyện gì vậy? Quan trọng không? Trọng nhìn Nguyên ngạc nhiên hỏi.
               -  Mẹ tôi xuống bất chợt quá. Bà định qua đây hỏi Đào cho tôi. Tôi và Đào chưa sửa
                   soạn gì cả.

               Trọng cười xòa, và đưa tay vỗ vai Nguyên.
               -  Cứ tưởng chuyện gì, chứ chuyện này tớ đã biết từ lâu.
               -  Bà cụ thì sao?  Nguyên ngắt lời Trọng.
               -  Bà cụ biết luôn hai đứa thương nhau, đừng ngại. Tuy nhiên tớ sợ hai ông cậu và
                   chú chống đối mà thôi.
               -  Nếu hai ông đứng ra chống đối thì sao? Nguyên lo lắng hỏi .
               -  Tớ cũng không dám nghĩ tới nữa…!

               Nguyên nóng lòng hỏi Trọng để biết sự thật hầu chàng có thể chống đỡ những chuyện
               có thể xẩy ra.
               -  Ai nói với bác chuyện này vậy hả Trọng. Đào nói phải không?
               -  Không, Đào nó mà dám nói. Mình nói với bà. Bà cụ yên lặng không chống và cũng
                   không tỏ vẻ bằng lòng. Cậu cứ mang mẹ qua hỏi là bà có thể gả em tớ cho cậu.
                   Đừng bi quan…!

               Nguyên mừng rỡ bắt tay Trọng ra về sau khi đã chào hỏi bà Định, và đưa mắt nháy
               Đào. Chàng chạy nhảy chân sáo từ cửa nhà Đào về cổng sau nhà ông Huân với lòng
               mừng khấp khởi trong hy vọng cuộc tình của chàng được yên ấm hạnh phúc.

               Tối hôm đó Nguyên ngồi nói chuyện với mẹ tới khuya để bàn về chuyện đám hỏi của
               chàng vào tuần tới trong khi đợi tin của bà Tuyết, vì bà đã hứa sẽ thay mặt mẹ chàng
               sang nhà Đào xin làm đám hỏi cho hai đứa. Đêm đó Nguyên đã không ngủ được…!

               **************************************
   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200