Page 221 - Me Toi
P. 221

Sau khi chúng tôi ôm nhau khóc ngay tại phi trường San Jose qua chương trình HO của
               Ẩn với nỗi mừng vui thân thiết như ngày còn tuổi dại, và sau khi Song Uyển biết rõ
               những nỗi oan của tôi do Ngọc Ẩn kể  lại trong những ngày hai vợ chồng khổ cực của
               nạn Miền Nam bị cưỡng chiếm, người vợ của bạn tôi vẫn còn trách tôi trong ngày gặp
               lại đầu tiên trên xứ người:

               -   Anh Nguyên thật là đồ quỷ sứ! Chết không chừa cái tính hoang đàng...! Anh Ngọc
                   Ẩn nhà tôi hiền ru à… Thương vợ con hết chỗ chê…! Không có anh Ẩn làm niềm tin
                   cho tôi sau 1975, tôi không biết tôi sống ra sao trong khi anh bị Cộng Sản bắt đi tù
                   cải tạo…!

               Ôi sao tiếng Huế ngọt ngào như mía lùi! Tôi mong cho Ngọc Ẩn và Song Uyển luôn vui
               vẻ, an bình tại xứ người, và riêng Ngọc Ẩn vẫn luôn mãi mê mệt cả đời như uống rượu
               say trong hạnh phúc như thủa nào...!



               San Jose, March 14, 2006
   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225   226