Page 219 - Me Toi
P. 219
Tôi thương bạn và buồn cho tình yêu của Ẩn. Tôi biết tuổi học trò Ẩn đã yêu Lê thật
lòng nên tối nào Ẩn cũng dẫn tôi đi về Suối Đốc Học và chỉ cho tôi ánh đèn le lói nhà Lê
ở. Nhưng tình học trò câm nín của Ẩn đã tan hoang theo thời gian và đời lính.
Ẩn đã có thể yêu Song Uyển vì Song Uyển là người Huế và có mái tóc thề ấm lòng như
Lê.
Trong một buổi tiệc say giữa bạn bè, Ẩn chở tôi về nhà, tôi ôm lưng Ẩn thật chặt rồi hỏi
:
- Ẩn à, mày thương Song Uyển thật lòng phải không?
- Mày hỏi gì kỳ vậy…? Nhưng tao khổ lắm, mẹ Song Uyển và má tao đều không chịu.
- Tại sao?
- Mày không biết à…? Song Uyển Công giáo, tao Phật giáo.
Tôi giật mình, tỉnh người trong cơn say thốt lên.
- Chết mẹ rồi…! Vậy mà tao không để ý tới chuyện húy kỵ tôn giáo tày trời này…!
Ngọc Ẩn hỏi tôi với giọng buồn phiền.
- Mày có ý kiến gì không?
- Tao có mưu lược cho mày cưới được Song Uyển, nhưng mày phải thề. Tao mới làm
cho mày được.