Page 179 - No Em Mot Doi
P. 179
mời vào cà phê võng bên bia rừng cao su nghỉ xả hơi. Anh
Nguyên chẳng biết gì. Riêng tao biết, nên trả lời hai cô là tụi
tao đi câu cá, nhưng gặp cá xấu, sợ nên quay về. Tụi nó biết
tao chê gái xấu, nên tụi nó rú ga chạy thẳng.
- Tôi tò mò muốn vào xem câu cá ra sao và câu cách
nào. Nhưng anh Nhị cản nên thôi.
Nguyên nói theo.
Vũ cười lớn.
- Ha.. Ha… anh Nguyên vào cà phê võng là tụi nó bắt
xác luôn. Mà có dám không?
-
Khi quay về tôi và Nhi sẽ ghé vào choanh biết. Có tụi tôi
gác túi choanh là chẵng sợ mất mát gì.
- Anh Vũ nói cái gì, tôi không hiểu?
- Anh mà vào đó là khỏi ra. Cá sẽ bám cần của anh rỉa
hết mồi. Rồi còn kiếm cách bắt đền nữa đó. Vì cá nhìn anh
là biết anh người quốc ngoại mới về dễ bắt mồi.
- Bời thế tao mới không ghé vào làm chi. Lỡ gặp mấy
thằng mặt rô coi cá thì mệt.
-
Nguyên chợ hiểu. Đưa mắt nhin Vũ và Nhị.
- Bộ họ làm ăn ngay trên võng, và lủng lẳng trên mặt
đát sao?
- Thế mới có cái tiếng là “cà phê võng”, vừa uống cà
phê vừa đong đưa.
-
Nguyên giữ thế đứng lên khỏi ghế.
- Thôi đi anh Vũ, trưa rồi chạy nắng mệt lắm. Quay
qua anh Nhị, Nguyên bắt tay nói.
178