Page 180 - No Em Mot Doi
P. 180

-  Hẹn  anh  Nhị.  Gặp  lại  sau  khi  tôi  về  Sài  gòn  nghe.
              Hai ngày thôi.
                  -
                     Dọc đường từ Mỹ Xuân tới ngã ba Long Sơn con đường

              lúc  phẳng,  lúc  gồ  ghề  sỏi  đá,  có  lúc  Vũ  lượn  theo  những
              vũng  ồ  gà  và  sóc  nẩy  người  Nguyên  trên  ghế  phía  sau.
              Nguyên ghé sát tai Vũ hỏi.
                  -  Tôi nói thật anh Vũ nghe. Lần này là lần đầu cũng là
              lần cuối tôi ngồi sau xe gắn máy chạy đường xa.
                  -  Sao vậy?
                  -  Đường gì mà toàn ổ voi chứ không phải ổ gà.
                  -  Họ đang sửa mà.

                  -  Sửa gì mà từ đầu tới cuối đường đểu ổ voi như nhau,
              có chỗ sâu nếu mưa mà không thấy chắc lái xe xuống chết
              ngộp luôn.
                  -  Việt nam mà anh.
                  -  Ở đâu cũng vậy thôi. Chính phủ phải lo an toàn cho
              dân chứ. Tôi ngồi sau anhNHị đôi lúc thấy anh lách mấy ổ

              gà rồi tới ổ voi mà thót tim.
                  -  Bộ anh Nhị cạy ẩu lắm sao?
                  -  Đâu phải. Đang tránh ỗ voi phải chạy qua phía ngược
              chiều  lại  gặp  chiếc  xe  hơi  đanh  chạt  phon  phon  như  đâm
              thẳng  vào  xe  mình,  khi  tới  gần  cả  hai  xe  đdếu  lách  tránh
              nhau.
              Thót tim luôn.

                  -  Ồ không sao đâu, bên này họ chạy như vậy là thường.
              Vô tư đi.
                  -  Vô tư cái gì chứ… Nếu đang chạy mà lách như vậy,
              lở gạp cục đá lám trượt bang xe ngã xuống, chiếc xe ngược




                                                179
   175   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185