Page 40 - DS2020-Final4
P. 40
như trong sách cặp lời chân thành
tiếng sóng còn ru lời yêu nhủ
đừng vỡ trăm năm rón rén quanh
Các chàng trai Võ Tánh nhớ mãi những mối tình
học trò ngày xưa là chuyện dĩ nhiên, nhưng các nàng Võ
Tánh-Nữ Trung Học-Huyền Trân cũng luôn luôn canh
cánh bên lòng hình ảnh mái trường xưa với một thời
“Ôm nghiêng tập vở”, tóc dài tà áo vờn bay.” Này nhé,
Phan Lang, nữ sinh Nhất C Võ Tánh 69, mãi vẫn ôm ấp
hình ảnh trường xưa bạn cũ, và chỉ ao ước bước đi trên
những nẻo đường kỷ niệm, những ngõ ngách thân
thương với tà áo trắng vờn bay thuở nào:
Sẽ về qua con phố
Đi dạo những con đường
Những ngõ nghách thân thương
Của một thời sách vở
Còn Phan Thị Ngôn Ngữ lại trải lên thơ hình ảnh
“O Huế” ngày nào mà Phạm Tín An Ninh đã một thời
“trồng cây si” nơi cổng trường Nữ Trung Học. Hoàn
cảnh đã ngăn cách. O Huế đã bay xa. Ta đã mất nhau.
Cuộc tìm kiếm kéo dài gần nửa đời người. Có người tò
mò muốn hỏi O Huế của Phạm Tín An Ninh và O Huế
của Phan Thị Ngôn Ngữ là hai hay chỉ là một? Không
biết đây là sự trùng hợp ngẫu nhiên, hay là dấu chân kỷ
niệm có thực của một thời hoa mộng? Nhưng thay vì
thổ lộ lòng mình như Phạm Tín An Ninh, Phan Thị
Ngôn Ngữ lại mang guốc đi vào lòng người, mượn thơ
diễn tả nỗi lòng ai đó (?) đã từng đau nhói đến khờ khạo
vì bị đánh động bởi mái tóc dài xõa xuống tà áo trắng
của o quai nón tím:
0 con gái tóc dài - quai nón tím
chiều ni về - 0 có nhớ ai không?
40 Đặc San VT-NTH/HT NT (2020 @ San Jose, Cali ?)