Page 41 - DS2020-Final4
P. 41
guốc khua chi - cho đây nhói cả lòng
áo trắng quá - khiến hồn đây khờ khạo
Khỏi cần biết ai nhói cả lòng đến khờ khạo, chỉ cần
biết là tình thật tuyệt vời! Kinh qua bao khổ ải trong thế
giới hư vọng vẫn được gọi là phù vân huyễn hóa, như
thoảng gió lướt qua làm buốt tim người, các chàng trai
Võ Tánh như Nguyễn Đăng Tuấn, Lê Mau, Phạm Tín An
Ninh, và các nàng Nữ Trung Học như Phan Lang, Phan
Thị Ngôn Ngữ… đã tìm lại được cái trường cửu trong
cõi người ta nơi chính tâm thân của mình. Đó chính là
tình yêu, được thể hiện qua hình bóng yêu kiều của em
Huyền Trân/Nữ Trung Học, gắn bó với chàng trai hùng
Võ Tánh Nha Trang, dù đó chỉ là yêu thầm nhớ trộm:
tóc xanh ngày cũ đôi mắt mộng
còn ở trong ta, thế giới này
kinh qua khổ ải từng hư vọng
và buốt tim người ngọn gió bay
Thế đó! Hằng năm, cứ vào khoảng tháng tám tháng
chín, lại có ngày Hội Ngộ Võ Tánh-Nữ Trung Học/
Huyền Trân tại quê nhà cũng như tại hải ngoại. Đó là
những dịp các thầy cô và cựu học sinh hai trường gặp
nhau, tay bắt mắt mừng, trao nhau những cái nhìn thật
thân tình. Đó cũng là dịp để cùng nhau gợi nhớ mái
trường xưa, tìm lại tà áo trắng của O Huế, của em
Phước Hải. Nay trường đã mất tên và người cũng xa
vắng, nhưng kỷ niệm mãi còn nguyên. Riêng với nhà
thơ Nguyễn Đăng Tuấn, ngày hội ngộ là ngày sống lại
tuổi thơ, dù cách xa ngàn dặm, vẫn nguyên vẹn tình
em… “Tóc xanh ngày cũ đôi mắt mộng. Còn ở trong ta
thế giới này.”
Em còn trong ta. Võ Tánh còn trong em. Nữ Trung
Học/Huyền Trân còn trong anh. Tất cả còn nguyên vẹn
Đặc San VT-NTH/HT NT (2020 @ San Jose, Cali ?) 41