Page 139 - The Secret Garden
P. 139
- Kia kìa! – Nó thì thào vẻ đầy kích động. – Kia kìa!
Mary và Dickon quay chiếc xe lại và trông thấy. Đó chính là bộ mặt giận dữ của lão Ben Weatherstaff
đang đứng trên thang gỗ mà trừng trừng nhìn chúng qua bờ tường. Lão dứ dứ nắm đấm về phía
Mary.
- Nếu tôi không phải một lão già độc thân, và cô là cô gái của tôi, - lão gào lên, - thì tôi sẽ nhốt cô lại!
Lão leo thêm nấc thang nữa với vẻ hăm dọa, ra bộ lão thừa sức nhảy xuống để tóm lấy cô bé,
nhưng thấy Mary tiến lại phía mình, lão lại nghĩ tốt hơn cả là đứng tại nấc thang trên cùng mà dứ
dứ nắm đấm xuống phía con bé.
- Tôi không sao chịu được cô! – Lão nói to giận dữ. - Tôi không tài nào chịu nổi cô ngay từ lần đầu
nhìn thấy cô. Mặt thì gầy rạc, tóc thì như chổi xể, đã vậy lại còn hay hỏi lung tung và nhúng mũi vào
đủ chuyện. Thế mà không hiểu sao cô lại dính dáng đến tôi. Nếu như không phải vì con chim ức
đỏ... cái con chim chết tiệt ấy...
- Ông Ben Weatherstaff, - Mary kêu to và cố lấy hơi. Nó đứng bên dưới lão mà nói vọng lên bằng
giọng hổn hển, - ông Ben Weatherstaff, chính là chim ức đỏ chỉ đường cho cháu đấy chứ!
Có vẻ như lão Ben định trèo xuống mé tường phía con bé, lão đã quá tức giận.
- Cô thật tệ hại! - Lão kêu vọng xuống. - Cô làm hỏng cả con chim ức đỏ. Nó không có gan để phạm
tội một mình đâu. Nó đã chỉ đường cho cô! Là nó kia đấy! Chà chà! Cô thật là...
Con bé có thể hình dung lão chuẩn bị tuôn ra hàng tràng lời lẽ bởi lão đang tò mò quá đỗi.
- Làm thế quái nào mà cô vào được trong đó hả?
- Chim ức đỏ chỉ đường giúp cháu đấy chứ! - Con bé bướng bỉnh phản đối.
- Nó không hề biết điều nó đang làm, nhưng nó đã làm. Và từ chỗ này thì cháu không thể nói gì với
ông, khi mà ông cứ dứ dứ nắm đấm vào cháu như vậy.
Bất chợt lão thôi giơ nắm đấm và há hốc mồm khi đưa mắt nhìn qua đầu con bé tới một cái gì đó
đang tiến về phía lão qua bãi cỏ.
Tràng dọa nạt của lão thoạt tiên đã khiến Colin ngạc nhiên đến nỗi nó ngồi thẳng dậy mà dỏng tai
nghe chẳng khác nào bị yểm bùa. Nhưng đến giữa chừng thì nó kịp trấn tĩnh lại và vẫy tay đầy ngạo
mạn về phía Dickon.
- Đẩy xe đưa tớ đến đằng kia! - Nó ra lệnh. - Cho xe tới thật gần và dừng ngay trước mặt lão.
Và đây, nếu quý vị vui lòng nghe, đây là những gì đã khiến lão Ben Weatherstaff phải sửng sốt há
mồm. Một chiếc xe đẩy với những tấm nệm và áo choàng sang trọng tiến thẳng tới chỗ lão như một
cỗ xe ngựa bốn bánh của hoàng gia, bởi bên trong đó là một vị tiểu vương trẻ đang ngồi tựa lưng
với vẻ uy nghi vương giả hiện lên qua đôi mắt to rợp hàng mi đen, bàn tay trắng trẻo mảnh dẻ của
cậu trỏ thẳng về phía lão.
139