Page 189 - NRCM1
P. 189
Đức Thanh
Ngày nào ta còn ở trong thế giới hiện tƣợng thì đều bị
chi phối bởi luật nhân quả, Trong Kinh Kim Cang, Phật
dạy “Phàm cái gì có tƣớng đều là hƣ vọng”.
Thuở xƣa, mỗi khi tổ Bách Trƣợng đăng đàn
thuyết pháp đều có một ông già dự thính. Bữa nọ, chờ
cho mọi ngƣời đều lui ra, ông lão tiến đến đảnh lễ và
thƣa: Tôi vốn là một Thiền sƣ, chỉ dạy lầm một câu mà
bị đọa làm thân chồn 500 kiếp. Nay cầu xin Tổ chỉ dạy
cho để thoát khỏi thân súc sinh.
Tổ hỏi: Ngƣơi lầm lạc ra sao?
Dạ thƣa, xƣa có ngƣời hỏi: Khi ngộ rồi có còn bị
nhân quả không? Tôi đáp: Không. Vì bác bỏ nhân quả
nên tôi bị đọa.
Tổ bảo: Ngƣơi hãy hỏi lại câu ấy.
Khi ngộ rồi có còn bị nhân quả chăng?
Tổ đáp: Bất muội nhân quả! (Không lầm
nhân quả!)
Ông già lễ tạ lui ra. Đêm đó, Tổ thấy cụ ban sáng
đến đảnh lễ, nói: “Nhờ Tổ khai thị thông, tôi thoát kiếp
chồn. Ngày mai xin cho ngƣời đến khe suối lƣợm xác.
Xin đƣợc trà tỳ nhƣ một vị tăng”. 173
Câu trả lời của Tổ vừa công nhận luật nhân quả,
vừa siêu vƣợt trên sự tƣớng, dung thông giữa tƣớng-
tánh, sự-lý một cách hoàn hảo. Không lầm nhân quả
Tức là về mặt sự tƣớng trong thế giới hiện tƣợng là
sinh diệt thì nhân quả là có, nhƣng bản thể thì bất sinh
173
“Thuở xƣa… vị tăng” Thiền Tịnh song tu, trang 39, 40 - Ni sƣ Trƣởng Nhƣ
Thanh - Diệu Nga biên thuật.
188