Page 6 - NRCM1
P. 6

NHẬN RA CHÍNH MÌNH

                      NHẬN RA CHÍNH MÌNH


            (Câu chuyện giả tưởng về Tướng - Tánh - Thể nghiệm chân lý)

                  Có một ngƣời muối đƣợc kiến tạo từ ruộng, nghe
           nói biển đẹp lắm muốn đến một lần cho biết. Một hôm
           nhân dịp trời trong, nắng đẹp anh đi ra biển. Đến nơi,
           anh thốt lên:

                 -  Ôi  chà!  Biển đẹp đến không  ngờ,  xƣa  nay  chỉ
           nghe thôi, có dịp thấy mới cảm nhận đƣợc cái yên ả,
           rộng lớn, hùng vĩ của nó.
                 Đƣợc  một lúc, gió lớn kéo đến, mặt biển không
           còn bình lặng, mà lại có những con sóng nổi lên, lúc to
           lúc nhỏ, thiên hình vạn trạng. Lúc ấy có một tiếng gọi
           vang lên:
                 - Này! Anh Muối hãy xuống biển chơi đi!
                 - Sao anh biết tên tôi?
                 -  Tôi  với  anh  chung  một  nhà  mà!  Sao  tôi  lại
           không biết.
                 - Vậy anh là ai? Tên là gì nào?
                 - Tôi là Biển đây! Đó là tên ngƣời đời gán đặt đó
           thôi, chứ thực sự bản thân tôi là nƣớc.
                 - Sao lúc nãy anh hiền hòa lặng lẽ quá, bây giờ
           anh hung hãn quá, nếu tôi xuống anh sẽ nhận chìm tôi
           mất, tôi sợ lắm.
                 - Anh Muối ơi! Sự thật gƣơng mặt của tôi phẳng
           lặng nhƣ tờ giấy trắng, nếu ngƣời họa sĩ vẽ cô tiên thì
           mọi  ngƣời  yêu  thích,  vẽ  con  cọp  con  sói  thì  mọi
           ngƣời kinh tởm. Thế nên, tôi vẫn là Biển đây, nhƣng

                                                                        5
   1   2   3   4   5   6   7   8   9   10   11