Page 8 - NRCM1
P. 8
NHẬN RA CHÍNH MÌNH
Thế nên ba chúng ta chỉ là một, tùy hình tướng,
cái dụng khác nhau mà ngƣời đời đặt tên tôi là Biển,
anh là Muối, còn anh là Mây ứng với khái niệm lỏng,
rắn, hơi để phân biệt nhận dạng, nhƣng tất cả chung
một thể là nƣớc thôi.
Anh Muối, anh Mây nghe Biển nói lý rất đúng
nhƣng tâm vẫn còn do dự.
Cùng lúc đó, nhân nơi gió lớn sấm sét nổi dữ dội,
mây đen kéo lại nhiều hơn, tích tụ lại, đè lên nhau, xô
đẩy nhau tạo thành cơn mƣa lớn đổ xuống, muối cũng
tan chảy ra nhập vào biển cả.
Tức thời anh Mây, anh Muối chứng thực một
chân lý, đồng thanh thốt lên:
- Ồ! Đâu ngờ mình chính là nước.
Do đã đƣợc chứng nghiệm thể của mình là nƣớc,
từ đó mọi khái niệm phân biệt đẹp-xấu, hơn-thua,…
với nhau đã tan biến. Các anh có đƣợc một đời sống tự
tại trong phụng sự chúng sinh dù đang mang một hình
tƣớng ở dạng lỏng, rắn, hay hơi và luôn đang biết mình
chính là nƣớc. 1
1 Tác giả Đức Thanh.
7