Page 7 - NRCM1
P. 7
Đức Thanh
tùy thuận theo duyên của gió mà tôi hiển hiện hình
tƣớng có tính tạm thời thôi. Bản chất thực sự của tôi
chính là nƣớc.
- Tôi không dám tin đâu!
Lúc này mây đen cũng kéo đến, anh Biển cất tiếng
mời gọi:
- Anh Mây ơi hãy đến với tôi đi!
- Anh là ai sao biết tên tôi?
- Tôi là Biển đây, tôi và anh là ngƣời một nhà mà!
- Không phải đâu, tôi và anh không thể là một
đƣợc. Thân thể tôi nhẹ nhàng uyển chuyển, tự tại trong
đi lại, có thể ngắm trời, trăng mọi lúc, mọi nơi, không
giới hạn ràng buộc về không gian nhƣ anh.
Biển nói:
- Anh Mây ơi! Anh Muối ơi! Hãy tin tôi! Ba
chúng ta là ngƣời chung một nhà thôi! Do tôi có nhiệm
vụ ở lại làm nhà cho các loài thủy tộc sinh sống nên
ngƣời đời gọi tôi là Biển và có một loạt khái niệm miêu
tả về tôi.
Anh Muối cũng từ Biển thôi, nhân nơi sức nóng
mặt trời và đất ruộng mà có. Anh đƣợc giao nhiệm vụ
lƣu chuyển, hòa nhập vào thân thể muôn loài chúng
sinh, để giúp họ mạnh khỏe, có đời sống tƣơi đẹp,
hạnh phúc.
Còn anh Mây cũng là Biển, nhân nơi mặt trời và
sự dao động của gió đƣa anh đi khắp mọi miền, tƣới
mát cho muôn ngàn cây cỏ, khiến muôn loài chúng
sinh đƣợc lợi lạc lớn.
6