Page 87 - NRCM2
P. 87

NHẬN RA CHÍNH MÌNH - QUYỂN II                                                                                                     ĐỨC THANH


               La sát nói:                                                                   về Ngài. Đến sáng tuyết ngập lên khỏi đầu gối, mà gương mặt

               - Bụng tôi đang đói mấy ngày, không còn sức để đọc tiếp.                      Thần Quang vẫn thản nhiên. Ngài thấy thế thương tình, xoay
                                                                                             ra hỏi:
               Vị Tiên hỏi:
                                                                                                  - Người đứng suốt đêm trong tuyết, ý muốn cầu việc gì?
               - Thức ăn của ông là gì?
                                                                                                  Thần Quang thưa:
               La sát nói tôi ăn thịt người và uống máu nóng, nếu ông có
           thể xả thân cho tôi ăn, tôi sẽ nói cho.                                                - Cúi xin Hòa thượng từ bi mở cửa cam lồ, rộng độ
                                                                                             chúng con.
               Vị Tiên nghĩ: “Nếu mình xả thân cho y ăn lấy gì để nghe
           pháp”. Bèn nghĩ ra một cách, xin La sát hãy viết nửa bài kệ lên                        - Diệu đạo vô thượng của chư Phật, dù nhiều kiếp tinh tấn,
           đá, tôi ở trên cao gieo mình xuống cho ông ăn.                                    hay làm được việc khó làm, hay nhẫn được việc khó nhẫn, còn
                                                                                             không thể đến thay! Huống là dùng chút công lao nhỏ này mà
               Như thế, La sát viết hai câu:                                                 cầu được pháp chơn thừa?

                            “Sinh diệt diệt rồi,                                                  Thần Quang nghe dạy liền lén lấy đao chặt cánh tay trái để
                            Tịch diệt là vui.”                                               trước mặt Ngài tỏ lòng thiết tha xin cầu đạo. Ngài biết đây là

               Vị Tiên nhảy xuống, La sát đỡ lấy thân Ngài và hiện nguyên                    pháp khí bèn dạy:
           hình trời Đế thích để tán thán.                                                        - Chư Phật lúc ban đầu cầu đạo, vì pháp quên thân, nay

               Bởi vì, muốn nghe đến chỗ “Sinh diệt diệt rồi, tịch diệt                      ngươi chặt cánh tay để trước ta, tâm cầu đạo như vậy cũng khá.
           là vui”, tức là  chỗ vui lặng lẽ không sinh diệt kia, thì phải dám                     Thần Quang thưa:
           buông bỏ cái Ta sinh diệt này! Nếu bám chặt cái Ta sinh diệt
           này hoài, thì làm sao nghe đến chỗ: “ tịch diệt là vui” ấy được?  62                   - Pháp ấn của chư Phật con có thể được nghe chăng?
               Thần Quang đến Tổ Bồ-đề-đạt-ma xin cầu pháp. Hôm ấy,                               - Pháp ấn của chư Phật không phải từ người khác mà

           nhằm tiết mùa đông (mùng chín tháng chạp), ban đêm tuyết                          nghe được.
           rơi lả tả, Thần Quang vẫn đứng yên ngoài tuyết chắp tay hướng                          - Tâm con chưa an, xin thầy dạy pháp an tâm.
                                                                                                  - Người đem tâm ra đây, ta an cho.
           62  “Đức Phật… ấy được?” Từng bước an vui, trang 122-123-124, Hòa
           thượng Thích Thông Phương, Nxb Tôn giáo 2005.                                          - Con tìm tâm không được.


                                         86                                                                                87
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92