Page 141 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 141

Tuyển Tập VTLV 2017
               -  Anh  không  thích  bỏ  những  gì  đã  cùng  theo  mình  bao
                   nhiêu năm nay! Vả lại đồ này còn rất tốt, đâu có gì là
                   quê  đâu  chứ!  Thế  kỷ  nào  màu  đen  cũng  được  nhiều
                   người ưa chuộng!
               Nàng  không  thèm  tranh  đua  với  tôi  nữa  vì  trong  đầu  nàng
            còn nhiều thứ phải làm, phải lo lắng hơn những thứ tôi đang
            khoác trên người! Những nơi tôi đến thì không hợp với nàng,
            vì  vừa  cứng  nhắc  lại  vừa  khô  khan,  còn  chỗ  của  nàng  toàn
            những bà diện, khoe của và đỏm dáng! Chúng tôi mỗi người
            một ý thích riêng, nên ít khi nào hai vợ chồng cùng đến chung
            một nơi...

            Vẫn một bộ đồ complet màu đen, chiếc cravate trắng, với chiếc
            mũ feutre đen trên đầu, tôi bước vào gian phòng chứa chừng
            hai trăm người, tìm một chỗ trong cùng khuất, an vị.
            Hôm nay họ tổ chức một buổi lễ phát thưởng cho những cây
            bút tài năng, không phân biệt tuổi tác, mới được nổi tiếng nhờ
            những tác phẩm văn chương có giá trị từ vài năm qua, ban tổ
            chức mời thêm những tác giả gạo cội để ủng hộ tinh thần và
            làm buổi lễ thêm phần long trọng!
            Tờ giấy điền tên những quan khách tham dự được truyền qua
            từng  hàng  ghế  để  ghi  tên;  đến  lượt  tôi,  loay  hoay  mãi  vẫn
            không tìm ra cây bút!! Thường tôi để trong túi áo bên trái này
            đây, sao hôm nay sờ mãi vẫn không thấy nó! Hay là đã rơi mất
            dọc đường khi rút cái thẻ tín dụng ra đổ  xăng rồi! Thật bực
            mình quá đi!! Vừa tìm vừa nhìn vào bên trong các túi áo, tôi
            nghe tiếng nói nhẹ nhàng mềm mại bên cạnh, mà khi bước vào
            tôi đã không chú ý:
               -  Ông.... hãy dùng bút này đi!
               -  Vâng! ...cám ơn cô!
            Tôi vội vàng lúi húi điền cho xong tên mình trên tờ giấy và đưa
            cho người bên cạnh ở hàng dưới, khi ngước mặt lên để trả cây
            bút cho người phụ nữ ngồi bên cạnh; cây bút đã tự động tuột ra
            khỏi tay rơi xuống đất từ hồi nào, bốn mắt nhìn nhau, như đang





                                     Đoàn Kết           - 131 -
   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146