Page 143 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 143
Tuyển Tập VTLV 2017
áo bị ướt như chuột lột, trên trán thì bị một cục u đỏ
hỏn...em vừa tức cười và vừa sợ hãi vô cùng, nhưng
cũng phải bước ra tạ tội!! anh đã không mắng cho em
một trận, mà còn ngây mặt đứng nhìn!...À lúc nãy anh
có nói anh là fan của một nữ văn sĩ, ai vậy anh??
Chúng tôi đang thầm thì chuyện trò, tiếng người xướng ngôn
viên dõng dạc:
- Bây giờ đến phần vinh danh những văn sĩ đã có nhiều
tác phẩm văn chương có giá trị viết về cảm xúc của
những người đã đặt chân lên mảnh đất thứ hai... người
đầu tiên, xin mời cô Việt Phấn!
Bất ngờ, tôi thấy nàng khoan thai đứng dạy, rời khỏi chỗ, tiến
lên sân khấu với nụ cười thật tươi đã làm trái tim của thằng 25
tuổi ngày ấy đập loạn nhịp, thì buổi hôm nay, vẫn nụ cười tươi
ấy như một lần nữa bám lấy trái tim tôi, quấn quyện trong đáy
mắt tôi một phụ nữ đẹp rạng ngời, những lời văn của nàng như
hiện rõ trong đầu tôi... Văn thể hiện con người!!!
Thật sự không ngờ Việt Phấn là bút hiệu của nàng, cũng không
ngờ là nữ văn sĩ trẻ mà tôi rất yêu lời văn bình dị, mộc mạc
nhưng chứa đầy tâm sự của nàng, và tôi vẫn thường ấp ủ cái
tên Việt Phấn!!! 30 năm trước và 30 năm sau ... cũng cùng là
một người con gái ở trước mặt tôi đây làm trái tim tôi thổn
thức!!!
Tôi vui như chính tôi được phát thưởng, hãnh diện cho nàng
như chính người thân của mình được vinh danh, hân hoan vì đã
quen “đúng” người!! Tôi hạnh phúc theo dõi từng câu đối đáp
vừa thông minh vừa dí dỏm của nàng trên sân khấu; bỗng
nhiên tôi bật dậy, khi có tiếng giới thiệu:
- Xin phép được giới thiệu đến quý vị một tác giả đã cầm
bút đã lâu, gửi vài lời ngưỡng mộ đến cô Việt Phấn, đó
là ông Vạn Đắc, bút hiệu Triều Đông....
Tôi bước ra khỏi chỗ với cả nhiệt tâm, nhiệt tình, trong mắt tôi
chỉ có người con gái năm xưa với mái tóc dài bay óng ả mỗi
buổi chiều tôi say mê đạp xe theo sau, nụ cười với chiếc răng
khểnh duyên dáng và đôi mắt màu hạt dẻ trong veo.... tôi đã
Đoàn Kết - 133 -