Page 148 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 148

Tuyển Tập VTLV 2017
            sẽ vui lắm! Chúng tôi sẽ cùng viết, cùng xuất bản chung một
            quyển  sách,  chắc  chắn  sẽ  góp  ý  cho  nhau,  sách  sẽ  được  nổi
            tiếng, được mọi giới yêu chuộng! Chúng tôi cùng quan điểm,
            cuộc sống sẽ thật hạnh phúc, cùng đi du lịch và ngắm trăng
            sao, sẽ chả có ai cầu nhầu tôi là « cù lần » nữa cả, vì chúng tôi
            chỉ nhìn vào « tâm » của nhau, mà không câu nệ vẻ bề ngoài!!
            Tôi lên tinh thần khi nghĩ về việc ấy, huýt sáo bước vào nhà!
            Tôi cảm thấy như mình cải lão hoàn đồng...
            Căn nhà vắng lặng chả có ai, tất cả chìm trong bóng tối, tôi tìm
            contact bật đèn, có cảm giác như mình đi lầm nhà, và giật mình
            ngước mắt nhìn lên tấm hình của hai vợ chồng treo giữa gian
            phòng tụ tập thường xuyên của gia đình mỗi tối; cặp mắt của
            vợ trong tấm ảnh sáng lóe như ánh đèn soi thấu ý nghĩ « đen
            tối, khác thường » trong tim tôi, làm tôi chột dạ, nhìn sang nơi
            khác; bên cạnh lại một tấm hình nữa của cả bốn người, hai vợ
            chồng và hai đứa con gái cách đây khoảng 5 năm!! Nụ cười
            của bốn chúng tôi như quấn lấy nhau!!
            Đã hơn 40 năm rồi! Cái gì không thay đổi chuyển rời?! Tôi khẽ
            đưa bàn tay lên vuốt nhẹ từng khuôn mặt của người thân, bàn
            tay tôi ấm áp hẳn lại, trái tim như có dòng máu đang truyền tới
            từng người thân trên tấm hình; đã lâu rồi chưa có tin nhắn của
            hai đứa con gái ở xa, chúng nó chắc được mạnh khỏe chứ?!
            Chắc bận rộn học lắm nên gần cả năm không thấy chúng nó nói
            gì, chỉ có mỗi cú phone vào ngày sinh nhật của mẹ chúng!
            Tôi nhớ hồi các con còn nhỏ, tôi thường dắt chúng nó đi dạo
            trong cánh rừng nhỏ đầy hoa không xa nhà là bao, cứ mỗi lần
            như thế là hai chị em tha hồ ngắt thật nhiều đóa glaieul trắng
            dại đốm vàng để thay lời bố tặng mẹ lẵng hoa. Không ngừng
            nhắc nhở tôi khi rời nhà đi học xa :
               -  Bố! Bố nhớ ... mẹ thích hoa glaieul lắm, khi nào bố làm
                   gì cho mẹ giận thì hãy hái hoa này để đền bù cho mẹ
                   nhe! Chúng con đi học xa, chỉ có bố bên cạnh mẹ thôi
                   đấy, hãy bảo bọc và chăm sóc mẹ dùm chúng con! Bố
                   mẹ nhớ giữ sức khỏe và đừng giành phần thắng về mình
                   nữa ....



                                      - 138 -         Xây Dựng
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153