Page 152 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 152

Tuyển Tập VTLV 2017
                   nhà, đã hết chuyến nghỉ dài hạn rồi, em sẽ rời Montreal
                   vào 3 giờ chiều nay và trở về Úc, thôi... chúc anh chị
                   nhiều sức khỏe nhe, khi nào có dịp qua Úc, em mời anh
                   chị ghé nhà chơi nhé, số phone của em là....
            Tôi nghe xong, giận dữ, xóa ngay câu nhắn; nhìn đồng hồ mới
            có 2 :30 thôi, vậy còn kịp! Nàng vẫn chưa bay! Tôi ...muốn gặp
            nàng!! Muốn đối diện với sự thật, muốn nói tất cả những gì
            trong lòng tôi còn đang chất chứa ấp ủ! Tôi muốn nàng biết,
            muốn nàng cùng quyết định với tôi!!
            Phóng ra xe, quên cả cạo râu, thay đồ, bất chấp cả những bảng
            arret, stop, tôi len lỏi qua những hàng xe như mắc cửi, phóng
            đến phi trường đúng 3 giờ!!! May quá, bóng nàng hiện ra từ
            đàng xa đang chuẩn bị kéo valise vào bên trong. Tôi hấp tấp
            chạy như bay, miệng la, tay vẫy :
               -  Phượng Vỹ! Phượng Vỹ! hãy chờ anh với!! khoan đi...
                   chờ anh!!
            Thấy dáng tôi hớt ha hớt hải từ xa, nàng khoa tay đáp lại, nụ
            cười tươi lại nở trên môi, nàng dừng bước lại nửa đường sắp
            vào bên trong chờ máy bay :
               -  Anh ...Hiền!! anh....
            Tôi hiện ra trước mặt nàng, đau khổ của kẻ thất tình, không nói
            được lời nào, bao sự yêu thương nhớ nhung, tuyệt vọng hiện
            hết trên nét mặt, trên bộ quần áo nhầu nát, trên mái tóc xù và
            bộ  râu  lởm  chởm  chưa  cạo....Còn  nàng,  hơi  chút  ngạc  nhiên
            nhưng vẫn tươi mát xinh đẹp, chả chút nào buồn phiền lo lắng
            như tôi.
            Nàng ái ngại, cố gắng đọc trong ánh mắt tôi, chắc đã hiểu ra
            phần nào câu chuyện... Như một người mẹ sắp đi xa, an ủi đứa
            con, nàng mỉm cười, giang đôi tay nhẹ nhàng ôm lấy hai vai
            tôi, áp tôi vào người nàng, không nói một lời. Tôi cảm thấy hơi
            nóng từ thân người nàng chuyển sang ấm cả người tôi. Sau vài
            phút trấn tỉnh, nàng thì thầm bên tai tôi :
               -  Có  phải  trên  đời  này  những  gì  đạt  được  mới  là  hạnh
                   phúc đâu!! Hãy để những gì đẹp nhất trong đáy tim và
                   suy  nghĩ  của  mình....  Em  chắc  chắn  anh  làm  được  và



                                      - 142 -         Xây Dựng
   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157