Page 31 - NHU LA KY NIEM A
P. 31

ngậm ngùi



                     Ta ở đấy, một quãng đời son trẻ
                     Chiến tranh xưa, mờ nhạt tuổi hoa niên
                     Súng trên tay chất ngất mối ưu phiền
                     Quê hương ấy vấn vương niềm tủi hận


                     Ta nhớ mãi những tháng ngày chiến trận
                     Lòng xót xa ôm mối hận khôn nguôi
                     Ôi! tiếc thương tuổi trẻ phải ngậm ngùi
                     Khi ngã xuống xác chôn vùi mơ ước


                     Người lính trẻ, ôm nỗi hờn mất nước
                     Dấu hao gầy hằn khổ nhục tuổi xanh
                     Cuộc chiến đó quê hương nổ tan tành

                     Niềm uất hận vỡ hồn anh từng mảnh!


                     Anh giẫy chết, người bỏ đi... Cô quạnh!
                     Tháng năm dài ngục tối lạnh xích xiềng
 Muốn mang chí cả hòa sông núi
 Quyết vượt ngàn trùng lấp biển khơi   Ta lắng nghe tiếng khóc tuổi hoa niên
 Vươn vai những tưởng đền ơn Nước   Ngày son trẻ trôi về miền miên viễn.
 Chợp giấc Kinh Kha vỡ nửa chừng!

                     (Viết xong ngày 13 tháng 2, 1997)











                                        25
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36