Page 93 - BaoXuan2017-dosila
P. 93

Vui Với Tuổi Già




          Để Sẵn Sàng Ra Đi…






          Lạc quan trong tuổi già                                Tìm giây phút lạc quan trong tuổi già (1)
          Xưa một ông lão cho biết mình vui cười ca hát suốt     Ngày xưa, có ông lão cứ vui cười ca hát suốt ngày.
          ngày, vì “nhân linh ư vạn vật” (con người linh hơn     Thấy lạ, có người hỏi:
          muôn vật) mà mình được làm người. Lại được làm         Tại sao ông vui tươi mãi như thế?
          người  lành  lặn,  không  bị  tật  nguyền.  Thêm  nữa,   Ông lão đáp:
          được ngày ba bữa, không lo lắng gì. Sau cùng, “sinh    - Trời sinh ra muôn loài muôn vật, trâu chó dê ngựa…
          lão bệnh tử” là điều thường tình thế gian, sao phải    Người là sinh vật cao nhất, “Tối linh ư vạn vật”. Ta được
          buồn?                                                  làm người. Ấy là điều sướng thứ nhất.
                                                                 - Trời sinh có người tàn tật, đui què. Ta được lành lặn, ấy
          Nếu một ngày tôi mất đi!                               là điều sướng thứ hai.
          Cuộc đời “có có không không”. Kể từ ngày sinh ra,      - Người đời thường vì sự giàu có, danh vọng mà phải
          tính đến 100 năm về trước hay 100 năm về sau, ta       gian khổ. có ăn đủ một ngày ba bữa, không lo lắng gì cả.
          không có.                                              Ấy là điều sướng thứ ba.
          Khi ta nhắm mắt, đối với người yêu ta hay ghét ta thì   -  Còn  như  “sinh  lão  bệnh  tử”  là  điều  không  ai  tránh
          sự yêu ghét đó cũng phai mờ theo thời gian.            được. Ta cũng như mọi người, việc gì phải buồn.
          “Yêu,  hận,  tình,  thù”  chỉ  tồn  tại  khi  chúng  ta  còn   - Nghĩ tới ba điều sướng ta có được, ta vui ca, cũng là
          sống. Cuối cùng cũng chỉ còn lại nắm tro tàn…          chuyện thường tình, mắc mớ chi phải hỏi.
          Sách Giảng Viên: “2…. Phù vân, rất mực phù vân;
          thảy là phù vân! 3 Lợi gì cho người phàm nơi mọi       Nếu một ngày tôi mất đi! (2)
          công lao nó phải lao nhọc ở dưới ánh dương! 4 Thế      Ca dao VN có câu:
          hệ này qua, thế hệ khác đến, còn đất cứ tồn tại đó        “Trăm năm trước thì Ta chưa có, (kể từ ngày được
          mãi…” (GV 1: 2-4)                                         sinh ra)

                                                                    Trăm năm sau thì có cũng như không. (Cũng từ ngày
            Ban Biên Tập                                            được sinh ra)
                                                                    Cuộc đời ‘sác sắc không không’,
                                                                    Trăm năm chỉ có Tấm Lòng mà thôi.” (Tình ThươngYêu
                                                                    Người)


                                                                 Nếu một ngày tôi mất đi, người yêu tôi và người ghét
                                                                 tôi sẽ như thế nào?
                                                                 Giả sử một ngày tôi không còn trên đời này nữa, những
                                                                 người yêu tôi và ghét tôi sẽ thay đổi như thế nào?


                                                                 Giả sử có một ngày, khi tôi chết đi…
                                                                 Người ghét tôi, họ sẽ nhảy múa…
                                                                 Người yêu tôi, họ sẽ khóc như mưa…


                                                                 Ngày thứ 2 qua đi…
                                                                 Thân xác tôi sẽ được chôn dưới lòng đất…
          Đinh Dậu 2017                                                                                             91
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98