Page 74 - Nhà Giả Kim
P. 74

Cậu đi suốt hai tiếng rưỡi trên sa mạc, cố lắng nghe trái tim mình, vì nó sẽ cho cậu biết
               chính xác kho tàng chôn giấu chỗ nào.


               “Kho t{ng của cậu ở đ}u thì tr|i tim cậu cũng ở đó”, nh{ luyện kim đan đ~ bảo cậu thế.

               Nhưng tim cậu lại nói về những chuyện khác. Nó hãnh diện kể về một g~ chăn cừu đ~ rời bỏ
               đ{n cừu của mình để theo một giấc mộng m{ g~ đ~ mơ thấy hai lần. Nó nói về vận mệnh và
               về những người cũng đ~ từng lên đường đi tìm những vùng đất xa xôi v{ đ{n b{ đẹp, đương
               đầu với những người đương thời cùng những thế giới quan v{ định kiến của họ. Suốt dọc
               đường nó kể về những chuyến viễn du, những khám phá lớn, những sách vở và những biến
               chuyển lớn lao. Chỉ vào lúc cậu định leo lên một đồi c|t, đúng ngay gi}y phút đó, không hơn
               không kém một giây, tim cậu mới thì th{o: “H~y ghi nhớ nơi m{ cậu sẽ khóc. Tôi cũng sẽ có
               mặt ở đó v{ đó cũng l{ nơi chôn giấu kho báu của cậu đấy”.


               Cậu từ từ leo lên đồi c|t. Trăng lại tròn vành vạnh giữa bầu trời đầy sao. Cậu đ~ rời ốc đảo
               được đúng một th|ng. Đồi cát chỗ sáng chỗ tối dưới |nh trăng trông như mặt biển gợn sóng
               làm cậu nhớ lại cái lần mình buông cương để ngựa đi tìm dấu hiệu mà nhà luyện kim đan
               đòi hỏi. Ánh trăng soi trên sa mạc im ắng và soi cả những chuyến viễn du của những người
               đi tìm kho b|u.

               Lát sau, khi cậu leo lên được đỉnh đồi cát thì tim cậu rộn lên mừng rỡ. Kim Tự Tháp Ai Cập
               nằm kia, đồ sộ v{ hùng vĩ trên mặt sa mạc lo|ng |nh trăng tròn. Cậu quì xuống và khóc vì
               ngợp trong hạnh phúc. Cậu tạ ơn Thượng Đế đ~ khiến cậu tin vào vận mệnh mình cũng như
               đ~ khiến cậu gặp được vị vua già, chủ cửa hàng pha lê, anh ch{ng người Anh và nhà luyện
               kim đan. Nhất l{ đ~ khiến cậu gặp được cô gái sa mạc v{ cô đ~ cho cậu biết rằng tình yêu
               không bao giờ cản trở người trai theo đuổi vận mệnh mình. Các Kim Tự Th|p hùng vĩ có từ
               h{ng nghìn năm trước như nhìn xuống cậu. Nếu muốn cậu có thể quay về ốc đảo ngay bây
               giờ, lấy Fatima và sống cuộc đời của người chăn cừu bình thường. Ngay cả nhà luyện kim
               đan cũng sống trong sa mạc, dù ông biết thứ ngôn ngữ vũ trụ và biến được chì thành vàng.
               Cậu chẳng cần phải chứng tỏ với một ai kiến thức và tài sản của mình. Trên bước đường
               thực hiện vận mệnh mình cậu đ~ học được mọi điều cần thiết v{ đ~ được sống như cậu
               hằng mơ tưởng. Bây giờ thì cậu đ~ tới được nơi chôn giấu kho báu rồi. Nhưng một việc chỉ
               được coi là hoàn tất khi n{o đạt mục tiêu.

               Cậu đ~ khóc trên đồi cát này. Nhìn xuống mặt cát cậu thấy một con bọ hung đang bới chỗ
               nước mắt cậu vừa rơi xuống. Trong những ngày ở sa mạc cậu học được rằng ở Ai Cập bọ
               hung là dấu hiệu của Thượng Đế. Thế là thêm một điềm báo nữa! Cậu bắt đầu đ{o, vừa đ{o
               vừa nhớ tới điều người bán hàng pha lê từng nói: ai cũng có thể x}y được Kim Tự Tháp
               trong vườn của mình. Bây giờ thì cậu thấy có bỏ cả đời để chồng đ| lên nhau cũng chẳng
               bao giờ thành nổi một Kim Tự Th|p được.


               Cậu đ{o suốt đêm chỉ một chỗ đó mà chẳng tìm thấy gì. Kim Tự Th|p h{ng nghìn năm kia
               lặng lẽ nhìn xuống cậu. Nhưng cậu không bỏ cuộc; cậu tiếp tục vừa đ{o vừa phải cản ngọn
   69   70   71   72   73   74   75   76   77