Page 71 - Nhà Giả Kim
P. 71

Một tu sĩ mặc to{n đen ra mở cửa. Họ nói với nhau mấy câu bằng tiếng Côptic rồi nhà luyện
               kim đan bảo cậu vào.

               “Ta vừa mới yêu cầu tu sĩ nọ cho phép sử dụng cái bếp một lúc”, ông nói.

               Họ đi v{o bếp. Nhà luyện kim đan nhóm lửa còn tu sĩ nọ lo mang chì đến để nhà luyện kim
               đan nấy chảy trong một thùng sắt. Khi chì đ~ hóa lỏng, nhà luyện kim đan móc túi ra quả
               trứng lạ lùng bằng thủy tinh màu vàng. Ông cạo một chút, mảnh như sợi tóc, lấy sáp bọc lại
               rồi bỏ vào thùng. Chất lỏng biến th{nh đỏ như máu. Rồi ông bưng thùng khỏi bếp, để nguội.
               Trong khi chờ đợi ông trò chuyện với người tu sĩ về cuộc xung đột giữa các bộ lạc.

               “Sẽ còn kéo d{i l}u”, ông nói.

               Người tu sĩ tỏ vẻ bực dọc. Từ l}u nay c|c đo{n lữ h{nh đ~ phải nằm ở Gizeh chờ cuộc xung
               đột kết thúc.

               “Nhưng rồi đ}u cũng sẽ v{o đấy, như ý Thượng Đế muốn cả thôi”, tu sĩ nói.


               “Đúng thế”, nh{ luyện kim đan đ|p.

               Khi thùng nguội, người tu sĩ v{ cậu nhìn vào mà kinh ngạc. Chì đ~ khô lại dưới đ|y thùng
               hình tròn, song không phải là chì nữa mà là vàng.

               “Một ng{y n{o đó ch|u cũng sẽ l{m được như vậy chứ?” Cậu hỏi

               “Đó l{ vận mệnh của ta chứ không phải của cậu”, nh{ luyện kim đan đ|p. “Ta l{m chỉ


               để cho cậu thấy rằng có thể l{m được”.

               Rồi ông chia chỗ v{ng đó l{m bốn phần.

               “Để c|m ơn thầy”, ông nói v{ đưa tu sĩ một phần.

               “Thế là quá nhiều so với những gì tôi đ~ l{m”, tu sĩ nói.


               “Thầy chớ nói thế nữa, kẻo Đời nghe thấy thì lần tới thầy sẽ được ít hơn đấy”.

               Rồi ông quay sang cậu.

               “Phần n{y để đền cậu số tiền đ~ trả cho viên tư lệnh”.


               Cậu muốn nói rằng như thế là quá nhiều so với số tiền nọ song lại thôi, vì vừa được nghe
               những gì nhà luyện kim đan nói với người tu sĩ.

               “Phần này tôi giữ”, ông nói v{ cất đi. “Vì tôi còn phải vượt sa mạc và vùng có chiến sự để về
               nh{”.

               Phần thứ tư ông đưa cho tu sĩ “Phần n{y để phòng khi cậu nhỏ đ}y cần đến”.
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76