Page 66 - Nhà Giả Kim
P. 66

mạc và lắng nghe trái tim mình. Cả sa mạc cũng lắng nghe nỗi sợ của cậu. Trái tim cậu và sa
               mạc vốn nói cùng một thứ ngôn ngữ

               Sang ngày thứ ba viên chỉ huy triệu tập c|c sĩ quan của mình.

               Hắn gọi nhà luyện kim đan đến rồi nói: “Chúng ta ra xem g~ kia biến thành gió như thế n{o”.


               “Rồi khắc biết”, nh{ luyện kim đan đ|p .

               Cậu dẫn họ đến khối đ| hôm qua, yêu cầu mọi người ngồi đó

               “Phải đợi kh| l}u đấy”, cậu nói


               “Đ}u có gì vội”, viên chỉ huy đ|p. “Chúng ta l{ d}n sa mạc m{”.

               Cậu nhìn quanh mình. Xa xa phía chân trời kia l{ núi, đồi c|t, đ| tảng và các bụi cây leo. Ở
               một nơi như không thể nào có nổi sự sống mà cây cỏ vẫn cố b|m v{o đó để sống. Sa mạc
               này cậu đ~ đi qua nhiều tháng ròng, thế mà chỉ biết có một phần rất nhỏ của nó. Trong thời
               gian này cậu đ~ gặp một người Anh, thấy nhiều đo{n lữ hành, một ốc đảo với năm chục
               nghìn c}y ch{ l{ v{ ba trăm giếng nước; cậu cũng đ~ chứng kiến cuộc xung đột giữa các bộ
               tộc.

               “Sao bữa nay bạn còn đến đ}y?” Sa mạc hỏi cậu. “Hôm qua chẳng lẽ mình nhìn nhau chưa đủ
               {?”

               “Bạn giữ người tôi yêu ở một nơi n{o đó”, cậu đ|p. “Cho nên nhìn ngắm biển cát trải dài vô
               tận của bạn cũng l{ ngắm nhìn nàng. Tôi muốn quay về với nàng nên cần bạn giúp tôi biến
               th{nh gió”.

               “Yêu nghĩa l{ gì?” Sa mạc hỏi


               “Yêu giống như khi chim ưng bay trên biển cát của bạn. Bởi vì đối với chim thì bạn là một
               c|nh đồng xanh màu mỡ và nó chẳng bao giờ quay về m{ không săn được gì. Nó rành rẽ các
               tảng đ|, c|c đồi cát, núi non của bạn, còn bạn thì h{o phóng đối với nó”.

               “Nó cướp đoạt của tôi thì có”, sa mạc đ|p. “Tôi nuôi những con mồi của nó nhiều năm ròng,
               cho chúng uống số nước ít ỏi tôi có được rồi tôi lại chỉ cho nó con mồi ở đ}u.


               Một ng{y kia, khi tôi đang vui sướng thấy con mồi của nó chập chững đi trên b~i c|t của tôi
               thì nó từ trên bầu trời cao bổ xuống, cướp đi công trình tôi đ~ nuôi”.


               “Nhưng bạn nuôi những con mồi cũng chính vì mục đích ấy thôi”, cậu đ|p. “Để nuôi chim
               ưng, rồi chim ưng nuôi người. Và cuối cùng, đến một ng{y n{o đó con người nuôi lại bãi cát
               của bạn để các con mồi lại lớn lên. Đó chính là sự vận động của vũ trụ.”


               “Yêu l{ thế {?”
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71