Page 65 - Nhà Giả Kim
P. 65
“Đừng để nỗi sợ áp chế mình”, giọng ông dịu d{ng kh|c thường. “Bằng không cậu không thể
trò chuyện với tim mình được đ}u”.
“Nhưng ch|u không biết phải biến th{nh gió như thế n{o”
“Người nào sống trọn đường đời của mình, người đó biết tất cả những gì cần biết. Chỉ có
một điều khiến không thể n{o đạt được ước mơ: đó l{ sợ rằng sẽ thất bại”.
“Ch|u không sợ thất bại, mà chỉ không biết phải biến th{nh gió như thế n{o thôi”.
“Thế thì cậu phải học. Mạng sống của chúng ta tùy thuộc v{o đó”
“Nếu ch|u không l{m được thì sao?”
“Thì cậu sẽ chết trong lúc cố sống theo vận mệnh mình. Như thế vẫn hay hơn l{ phải chết
như h{ng triệu người không hề biết vận mệnh họ l{ gì. Nhưng đừng lo”, nh{ luyện kim đan
nói tiếp. “Khi đứng ở ngưỡng cửa cõi chết người ta thường cảm nhận sâu sắc hơn về cuộc
sống”.
Ng{y đầu tiên trôi qua. Một trận đ|nh lớn diễn ra gần đó v{ nhiều người bị thương được
đưa về khu trại. Những người tử trận được thay bằng lính mới v{ dòng đời vẫn tiếp tục.
“C|i chết chẳng l{m thay đổi gì hết”, cậu nghĩ
“L{m gì m{ chết vội thế”, một người lính nói với cái xác của bạn g~. “Đợi thanh bình rồi chết
cũng được cơ m{. Nhưng m{ trước sau gì thì bạn cũng chết thôi”.
Chiều tối cậu đi tìm nh{ luyện kim đan. Ông đang định đưa chim ưng đi săn.
“Ch|u vẫn chưa biết phải biến th{nh gió như thế n{o” …
“H~y nhớ lại những gì ta đ~ nói: thế giới chỉ là phần thấy được của Thượng Đế. Thuật luyện
kim đan có nhiệm vụ chuyển sự to{n mĩ của tâm linh sang thế giới vật chất”
“Ông làm gì bây giờ?”
“Nếu cháu không biến nổi thành gió thì cả ba chúng ta đều sẽ phải chết”, cậu nói.
“Cho nó ăn l{m gì nữa”.
“Chỉ có cậu sẽ chết thôi”, nh{ luyện kim đan đ|p. “Còn ta biết phải biến th{nh gió như
thế nào chứ”.
Ngày thứ hai cậu leo lên đỉnh một khối đ| gần khu trại. Lính g|c để cậu đi; họ đ~ nghe nói về
một phù thủy có khả năng biến thành gió nên không muốn đến gần cậu. Hơn nữa sa mạc
như một bức tường thành không thể vượt nổi. Cậu ngồi đó m~i cho đến chiều, nhìn ra sa