Page 69 - Nhà Giả Kim
P. 69
– xa mặt đất lắm nhé – tôi học được cách yêu. Tôi biết rằng chỉ cần mình xích lại gần mặt đất
một chút xíu thôi cũng đủ khiến mọi vật bị hủy diệt v{ t}m linh vũ trụ cũng không tồn tại
được nữa. Cho nên hai chúng tôi thân ái nhìn ngắm nhau; tôi cống hiến |nh s|ng v{ hơi ấm
còn nó cho tôi lẽ sống.”
“Vậy là bạn biết về tình yêu rồi”, cậu nói
“Tôi biết rõ cả t}m linh vũ trụ vì chúng tôi trò chuyện cùng nhau rất nhiều suốt cuộc hành
trình bất tận trong vũ trụ. T}m linh vũ trụ bảo rằng khó khăn lớn nhất của nó là cho tới nay
chỉ có thú vật và cây cỏ hiểu được tất cả là một, rằng thật ra sắt chẳng cần gì phải giống như
đồng hay đồng giống như v{ng. Mỗi loại cứ làm tròn nhiệm vụ của mình thì tất cả sẽ cùng
làm thành một bản giao hưởng của hòa bình - nếu như b{n tay đ~ viết tất cả những điều này
ngừng lại vào ngày sáng thế thứ năm. Nhưng m{ còn ng{y thứ sáu nữa”, mặt trời nói.
“Bạn sáng suốt lắm, bởi vì bạn quan sát sự vật từ xa”, cậu nói. “Nhưng bạn không biết về
tình yêu. Nếu không có ngày thứ sáu thì sẽ không có con người, đồng sẽ m~i l{ đồng, chì chỉ
l{ chì. Đúng l{ mọi thứ có vận mệnh của nó và sẽ có một ngày vận mệnh hoàn thành. Rồi
mỗi sự vật chuyển hóa thành tốt hơn, mang vận mệnh mới cho đến khi t}m linh vũ trụ chỉ
còn là một tổng thể duy nhất”.
Mặt trời trầm ngâm một lúc rồi chiếu s|ng hơn nữa. Gió rất thú vị với cuộc trò chuyện nên
ra sức thổi mạnh hơn để mặt trời khỏi làm mù mắt cậu.
“Chính vì thế mà có thuật luyện kim đan”, cậu nói. “Để rồi ai cũng mơ ước tìm kiếm kho báu
của mình, rồi muốn được kh| hơn kiếp trước. Chì sẽ giữ vai trò của nó cho đến khi thế giới
không cần chì nữa, thế là chì sẽ phải biến th{nh v{ng. Đó chính l{ việc của các nhà luyện
kim đan. Họ cho thấy khi chúng ta ra sức tự hoàn thiện thì mọi sự vật quanh ta cũng ho{n
mĩ theo”.
“Vậy tại sao bạn bảo tôi không biết về tình yêu?” Mặt trời hỏi cậu.
“Vì tình yêu không tĩnh tại như sa mạc, cũng không lang thang cùng khắp thế giới như
gió, cũng không phải đứng từ xa nhìn sự vật như bạn vậy. Tình yêu là sức mạnh làm chuyển
biến v{ n}ng t}m linh vũ trụ lên cao hơn nữa. Lần đầu tiên, khi nhập v{o t}m linh vũ trụ, tôi
tưởng nó là tuyệt mĩ rồi. Về sau tôi mới biết nó là phản ảnh của tạo vật, nghĩa l{ cũng mang
trong nó chiến tranh v{ đam mê. Chúng ta nuôi dưỡng t}m linh vũ trụ, và thế giới của chúng
ta trở nên tốt hay xấu hơn tùy theo bản thân chúng ta tốt hay xấu hơn. Ở điểm này mới thấy
được vai trò sức mạnh của tình yêu, vì khi yêu chúng ta cố trở nên tốt hơn”
“Bạn muốn gì ở tôi?” Mặt trời hỏi
“Tôi muốn bạn giúp tôi biến th{nh gió”, cậu đ|p
“Thiên nhiên công nhận tôi là tạo vật, sáng suốt nhất trong muôn lo{i”, mặt trời đ|p.
“Nhưng tôi không biết cách biến bạn th{nh gió”