Page 63 - Nhà Giả Kim
P. 63

“Ch|u cũng nhận thấy thế”, cậu đ|p.

               Nhà luyện kim đan bảo cậu úp vỏ sò vào tai. Hồi nhỏ cậu đ~ từng nhiều lần l{m như thế và
               được nghe tiếng của biển.

               “Biển sống trong vỏ sò này vì số phận của nó l{ như vậy. Nó sẽ không bao giờ rời khỏi vỏ sò
               cho đến khi sa mạc được phủ đầy nước”.

               Họ lên ngựa, đi về hướng Kim Tự Tháp Ai Cập. Khi trái tim cậu lên tiếng báo nguy thì mặt
               trời đang lặn. Họ đang đứng giữa những đồi cát khổng lồ. Cậu nhìn nhà luyện kim đan xem
               ông có cảm thấy điều gì không, song xem ra ông không hề biết có hiểm nguy. Năm phút sau
               cậu thấy có hai kị sĩ đợi họ phía trước, bóng màu sẫm in trên nền trời. Cậu chưa kịp nói gì
               với nhà luyện kim đan thì từ hai kị sĩ giờ đ~ th{nh mười, rồi th{nh trăm, rồi thì trùng điệp
               khắp đồi cát. Các chiến binh n{y kho|c |o m{u xanh, chít vòng m{u đen quanh khăn xếp.
               Khăn che mặt cũng m{u xanh, chỉ để hở đôi mắt.


               Tuy xa nhưng vẫn thấy được mắt họ toát ra sức mạnh và chết chóc.

               Chương 45 -51

               Họ dẫn hai người đến một doanh trại gần đó. Một người lính đẩy cậu và nhà luyện kim đan
               vào một cái lều trông khác những lều cậu từng biết ở ốc đảo. Trong lều người chỉ huy đang
               họp bàn với ban tham mưu.

               “Bọn n{y l{ gi|n điệp”, một người nói


               “Chúng tôi chỉ là khách lữ h{nh thôi”, nh{ luyện kim đan đ|p.

               “Ba ng{y trước có kẻ trông thấy bọn mi ở khu trại địch, trò chuyện với một tay lính ở đó”.

               “Tôi chỉ là một người vượt sa mạc và biết xem sao trời tìm phương hướng”, ông đ|p.

               “Tôi chẳng biết gì về c|c đạo quân hay sự chuyển quân của các bộ tộc. Tôi chỉ l{m người dẫn
               đường cho bạn tôi đ}y thôi”.

               “Ai l{ bạn mi?” Viên chỉ huy hỏi


               “Một nhà luyện kim đan”, ông đ|p. “Anh ta hiểu được sức mạnh của thiên nhiên và muốn
               biểu dương cho mấy người thấy năng lực phi thường của mình”.

               Cậu im lặng lắng nghe m{ lòng đầy sợ hãi.






               “G~ ngoại quốc n{y đến đ}y với ý đồ gì?” Một người khác hỏi
   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68