Page 106 - Giáo lý Hôn Nhân
P. 106

Bài 19: Đạo Hiếu




                                           Ai không biết lo lắng đến người thân và nhất là gia quyến mình,
                                                thì nó đã chối bỏ đức tin, và còn tệ hơn là người không tin.
                                                                                                      (1Tm 5,8)
                        Nói đến gia đình Việt Nam là nói đến đạo hiếu và tình gia tộc. Bƣớc vào cuộc
                  sống hôn nhân, hai vợ chồng không phải chỉ bƣớc vào cuộc sống riêng tƣ đóng kín
                  chỉ với riêng hai ngƣời, mà còn mở ra với cha mẹ đôi bên, cũng nhƣ với anh chị em
                  họ hàng.
                        Nhƣ chúng ta đã biết: sau ba điều răn nói về bổn phận đối với Thiên Chúa, điều
                  răn thứ tƣ nói về bổn phận thảo kính cha mẹ. Nhƣ thế, Kinh Thánh coi hiếu thảo là
                  điều răn thứ nhất và quan trọng nhất trong tƣơng quan giữa ngƣời với ngƣời                225[1] .
                  “Thiên Chúa muốn rằng sau Ngài, chúng ta phải tôn kính cha mẹ vì đã sinh thành và
                  dạy cho chúng ta biết Thiên Chúa      226[2] “. Chính Chúa Giêsu, khi đến trần gian đã nêu
                  gƣơng hiếu thảo cho chúng ta: Cuộc sống ở trần gian của Ngài vỏn vẹn chỉ có ba
                  mƣơi ba năm, nhƣng Ngài đã dành ba mƣơi năm sống hiếu thảo, vâng lời trong gia
                  đình Nadarét   227[3] .

                  1. Với cha mẹ

                         1.1. Khi cha mẹ còn sống
                        Lòng hiếu thảo của con cái đối với cha mẹ phát xuất từ sự biết ơn đối với những
                  bậc đã cộng tác với Thiên Chúa thông truyền cho mình sự sống, cũng nhƣ đã chăm lo
                  nuôi dƣỡng và giáo dục mình nên ngƣời. “Hãy hết lòng tôn trọng cha con và đừng
                  quên những cơn đau đớn của mẹ. Hãy nhớ rằng nhờ cha mẹ, con mới sinh ra. Làm
                  sao con báo đền được điều cha mẹ cho con?” (Hc 7,27-28)
                        Công đồng Vaticanô II dạy: “Con cái sẽ đáp lại công ơn cha mẹ với lòng biết ơn,
                  tâm tình hiếu thảo và tin cậy, sẽ theo đạo làm con mà phụng dƣỡng cha mẹ trong
                  nghịch cảnh cũng nhƣ trong tuổi già cô quạnh       228[4] “.
                        Khi  cha  mẹ  còn  sống,  con  cái  bày  tỏ  lòng  hiếu  thảo  qua  việc:  yêu  mến,  tôn
                  kính, vâng lời, chăm sóc và giúp đỡ cha mẹ.
                        - Yêu mến và tôn kính cha mẹ. Thiên Chúa muốn ta thật lòng yêu mến và
                  tôn kính cha mẹ trong tƣ tƣởng, lời nói, việc làm.
                        . Trong tƣ tƣởng, ta  thực tình nhìn nhận  cha mẹ đáng trọng kính, vì đã sinh
                         thành, nuôi dƣỡng, dạy dỗ, hƣớng dẫn, gây dựng hạnh phúc cuộc đời cho ta.
                        .  Trong  lời  nói,  ta  lựa  cách  xƣng  hô  và  chuyện  trò  thật  khiêm  cung,  êm  ái,
                         không bao giờ dùng những lời nói cứng cỏi, nóng nảy đối với cha mẹ.
                        . Trong việc  làm, ta  năng thăm viếng, hoặc thƣ từ, hỏi han, bày tỏ lòng yêu
                         mến bằng quà biếu, tìm cách làm cho cha mẹ đƣợc vui. Khi lo liệu việc trọng
                         đại, dù đã ở riêng, ta cũng nên bàn hỏi cha mẹ vì các ngài có ơn Chúa để giúp
                         ta 229[5] . “Khi trƣởng thành, con cái vẫn phải tôn kính cha mẹ, biết đón trƣớc ý
                         muốn của các ngài, sẵn sàng bàn hỏi và chấp nhận những lời khuyến cáo đúng
                         đắn của cha mẹ. Khi không còn chung sống với cha mẹ, con cái vẫn phải tôn


           225[1]
                x. Ep 6,1-2; Is 49,15; Is 63,16; 64,7
           226[2]  GLHT 2197
           227[3]
                x. Lc 2,51-52
           228[4]  MV 48
           229[5]
                x. Hc 3,1-16
           Giáo Lý Hôn Nhân Gia Đình / Ủy Ban Giáo Lý HĐGM.VN                                                106
   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111