Page 148 - Người bình thường tử tế
P. 148
mở ra bằng thứ tiếng Việt có đôi phần sai từ ngữ
nhưng đáng yêu đến xốn tim.
Thời sinh viên, dù có thể đã làm rung động biết bao
nhiêu cô gái nhưng dường như Chinoros không có
thời gian để yêu. Ngay từ những ngày còn là sinh
viên năm nhất, anh đã chọn công việc trước đây của
bố mẹ làm kim chỉ nam cho hành động của mình.
Ban ngày vừa đi học vừa đi làm thêm, ban đêm anh
lại vùi đầu vào những nghiên cứu, khảo sát, học hỏi
thêm kinh nghiệm từ các anh chị khóa trước. Làm
sao để có tiền giúp người khác? Nơi đâu còn chưa
có nước sinh hoạt? Bản làng nào còn chưa có phòng
học cho những đứa trẻ? Hết năm nhất, bạn bè chỉ
nhớ một Chinoros cứ năm giờ sang cuối tuần lại
cùng chiếc Honda đi mượn, bình nước, chút đồ ăn,
túi ngủ đến vùng sâu. Năm hai, năm ba rồi năm tư,
Chinoros gắn hành trình của mình với công việc
của Chủ tịch Câu lạc bộ tình nguyện Phát triển nông
thôn. Suốt những năm đại học, Chinoros đã đi qua
miền núi, miền xa, vùng sâu, điểm khó, … cùng với
bạn bè và để lại những nhà vệ sinh sạch sẽ, những
phòng học khang trang cho các em nhỏ hồn nhiên
ê a học bài.
Khi làm những điều ấy, anh vui lắm. Chỉ cần thấy
người khác vui là anh không nề hà khó nhọc. Hà
- 148 -