Page 144 - Người bình thường tử tế
P. 144
của ngày hôm nay, gần buớc qua tuổi 70 vẫn rạng
ngời tươi trẻ. Cả buổi trò chuyện của chúng tôi bị
ngắt quãng nhiều lần, bởi những tiếng nấc nghẹn
khi nhớ lại hành trình gian nan ấy. Nhưng tôi tin cô
không yếu đuối đâu. Người phụ nữ can trường đến
cả ung thư cũng lùi bước thì hoàn toàn không phải
là người yếu đuối. Chỉ là có quá xúc động với
những yêu thương đã đưa mình vượt qua cái chết.
Cũng chính vì thế mà cô đã luôn hết lòng để sống,
không chỉ vì bản thân mình.
“Đến khi rời khỏi cuộc đời này cô cũng không thể
nào quên được hình ảnh ấy. Thùy, Khang,
Chinoros, trong lúc mơ màng trở về từ cõi chết, ba
chiếc áo hồng vừa đi vào vừa hát, vừa nắm tay cô
và khóc. Khó khăn ta không ngại chi/Nắm tay nhau
ta cùng đi/Ước mong sao mọi người ấm no bình
an..." Bài hát truyền thống của Quỹ hỗ trợ từ thiện
C.P. từ đó cứ vang vang trong tôi. Tôi cũng nghiệm
ra rằng, khó khăn nào cũng có thể vượt qua, kể cả
cái chết, khi mọi người không bỏ rơi nhau.
-PHƯƠNG HUYỀN-
- 144 -