Page 149 - Người bình thường tử tế
P. 149
Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn, Cà Mau,… không có
nơi nào đôi chân anh đặt qua mà không vương nỗi
nhớ. Như những kỷ niệm mà anh chẳng thể quên
trong chuyến đi mới đây của C.P. Việt Nam đến
làng 02 ở xã Vĩnh Kim, huyện Vĩnh Thạnh, tỉnh
Bình Định. Hỏi anh làm sao đi bộ qua những con
dốc cheo leo, những đỉnh đồi sỏi đá, cây cầu treo
vắt vẻo qua sông thì anh cười giòn tan, bảo trái tim
anh đã tới đó từ trước rồi nên có còn biết mệt là gì
đâu. Trái tim ấy chỉ muốn ôm chặt những đứa trẻ
nghèo, nắm những bàn tay nhăn nheo của các cụ
già; trái tim ấy chỉ thao thức lo cho những mái nhà
dột nát không điện, thiếu nước; trái tim ấy run lên
trĩu nặng khi thấy những em nhỏ đến sữa cũng
không biết uống.
Anh nhắc mãi hình ảnh ấy, sau hôm trở về từ làng
02. Còn bao nhiêu đứa trẻ ở các bản làng chưa biết
đến hộp sữa? Nhìn tụi nhỏ lóng ngóng cắm ống hút
vào hộp sữa rồi dốc ngược lên cho sữa chảy cả ra
ngoài mà xót xa vô cùng.
Sống chất lượng và chết cũng phải chất lượng
Làm gì để tạo ra những cơ hội cho các mảnh đời
nghèo khó? Đó là câu hỏi luôn thường trực trong
anh.
- 149 -