Page 159 - Người bình thường tử tế
        P. 159
     đó giúp anh thấy mình được nhiều hơn cả những gì
               mà mình đã cho đi. Khi anh hiểu cô lao công cả đời
               cặm cụi làm việc kiếm tiền nuôi con học đại học;
               khi anh nắm tay chú bảo vệ cần mẫn, kỹ lưỡng,
               đúng giờ, có thể nhớ đến từng số xe nhân viên…
               anh san sẻ với mọi người sự quan tâm, thấu hiểu.
               Và mọi người cũng vì vậy mà sẵn lòng kể cho anh
               nghe câu chuyện đời sống của họ.
               Con người chúng ta là thế, ai cũng cần được yêu
               thương, ủi an, thấu hiểu và cảm thông. Sợi dây tình
               cảm là thứ dễ dàng nhất đi đến gắn kết mọi trái tim.
               Mà sự gắn kết ấy ở C.P. Việt Nam cứ bền chặt theo
               năm tháng khi những bàn tay nắm lấy bàn tay trong
               hoạn nạn.
               Những cánh tay nối dài sự sống
               Gặp  Vũ  Anh Tuấn  ở  nhà máy C.P. Hải  Dương,
               phản ứng đầu tiên của tôi là hơi giật mình. Tôi đã
               hình dung em sẽ bước vào cùng cây nạng gỗ đầy
               khó khăn, rồi em sẽ ngập ngừng kể cho tôi nghe
               khoảng thời gian giông gió nhất của cuộc đời mà
               em  đã  đi  qua  như  một giấc  mơ.  Nhưng  không,
               chàng trai ấy nhanh nhẹn trước mặt tôi, ngay cả khi
               tôi chưa kịp đứng dậy kéo ghế mời em.
               Cách đây khoảng hai năm, một tai nạn bất ngờ suýt
               nữa cướp đi mạng sống của Anh Tuấn. Ở tuổi hai
                                                                                                        - 159 -





