Page 49 - BUT THUAT NGUYEN DU TRNG DOAN TRUONG TAN THANH
P. 49

4- Kiều thao-thức, kể tâm-sư mình cho Thuý Vân, trao lại chiếc
          thoa và tờ thề bồi, dặn em thay mình chắp duyên cùng chàng để
          trả nghĩa chàng Kim. Nàng ngất xỉu, cha mẹ thở-than hứa làm
          theo lời Kiều. (695-778)
          5- Lễ rước dâu về phòng trọ của Mã giám-sinh. Kiều giấu con
          dao đề-phòng bất trắc. (779-866)
                 a) Nàng đâu có biết rằng gã giám-sinh này là đứa phong-
          tình, tay sai đi mua gái đẹp về cho lầu xanh của Tú-bà. Hắn thầm
          nhủ nếu bất động không làm chức-năng người chồng thì Kiều sẽ
          sinh nghi.
                 b) Căm-hờn tủi phận vì bị thất thân với tên cục- súc,
          Kiều cầm dao toan quyên sinh, nhưng đắùn-đo lợi hại nên nguôi
          giận, Kiềâu đành thôi.
          6- Kiều theo Mã Giám Sinh về Lâm Truy (867-918)
                 a)  Vương Ông mở tiệc tiễn đưa. Kiều rỉ tai cho mẹ
          biết đã mắc tay bợm già, nghi hắn là tên buôn người.
                 b)  Gạt lệ sầu tủi chia ta, nàng ra đi giữa một trời
          thu buồn nhớ mênh mang.

                 II- Kiều vào lầu xanh lần thứ nhất

          1-Vừa vào nhà đã bị Tú Bà bắt lạy bàn thờ thần tổ Bạch Mi
          (919-993)
             a)  Mụ khấn vái cho nàng được đát khách, lại nghe dạy:
          trước phải lạy mụ là mẹ, sau sang nhà bên lạy Mã Giám
          Sinh là cha.
             b)  Kiều sửng sốt giãi bày cuộc hôn nhân lẽ mọn với
          Chàng. Tú Bà nổi giận mắng nhiếc, chập roi da toan đánh đòn.
          Kiều rút dao tự sát.
             c)  Việc vỡ lở, thiên hạ ùn ùn kéo tới. Tú Bà sợ hãi, lo rước
          thầy chăm sóc thuốc men.
          2- Trong lúc mê man, Đạm Tiên hiện về hẹn chờ dứt kiếp đoạn
          trường nơi song Tiền Đường. Hôm sau, Tú Bà lấy lời ngọt ngào
          trấn an, hứa sẽ cho nàng cấm cung, chờ sẽ gả chồng nơi xứng
          đáng. (920-1032)
          3- Kiều cấm cung ở lầu Ngưng Bích, ngâm thơ vịnh cảnh (1033-
          114)
             a) Sở Khanh nghe được, ứng khẩu hoạ vần, ngỏ lời
          tán tỉnh cho hay sẵn lòng giúp nàng thoát thân.
                                     48
   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54