Page 295 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 295

Tiếng Việt Tuyệt-Vời  Đỗ Quang-Vinh

            So với mặt nổi có những thanh đi lên như dấu ngã, dấu sắc;
            so với mặt chìm có những thanh muốn đi lên như dấu hỏi
            hay rớt đọng xuống sâu như dấu nặng.

            Ðó là lý-do phân-biệt phù với trầm-bình-thanh và bình-thanh
            với các trắc-thanh.

            Trong thực-tế, các thanh trong tiếng Việt là những nốt nhạc
            trầm bổng có thể minh-họa như sau:











                           Biểu-đồ thang âm tiếng Việt

            Với âm a không có dấu (BA, TA), thanh phát ra như nổi trên
            mặt  nước  phẳng-lặng,  âm  à  có  dấu  huyền  (CHÀ-LÀ€MÀ)
            thanh  phát  ra  chìm  trong  lòng  mặt  nước  phẳng  êm.  Các
            thanh ngã, sắc, hỏi, nặng đều là trắc, đi nghiêng lên hoặc
            xuống. Với dấu ngã (Ðã), thanh không lên cao tự-nhiên hẳn
            như dấu sắc (CÁ), trái lại bị gẫy giữa chừng làm như còn kẹt
            đọng  trong  hốc  mũi.  Với  dấu  hỏi  (CẢ),  thanh  ở  dưới  mức
            thăng-bằng  của  mặt  nước,  đi  xuống  nghe  đục  và  thay  vì
            theo đà, chìm sâu xuống như dấu huyền (MÀ) thì nửa chừng
            dừng  lại  như  muốn  đi  lên.  Với  dấu  nặng  (Tạ)  thanh  chìm
            sâu, rơi nặng xuống, không có âm-hưởng ngân dài như dấu
                                          294
   290   291   292   293   294   295   296   297   298   299   300