Page 292 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 292
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
thành hai từ quanh và quẩn đồng-nghĩa, như khi Kiều
khuyên Vương Ông bình-tâm xét lại sau vụ "liều mình, ông
rắp gieo đầu tường vôi:
“Cũng đừng tính quẩn lo quanh
Tan nhà là một, thiệt mình là hai.”
Thêm một ví-dụ, tùy theo âm-điệu của câu, muốn cho êm tai
nhịp-nhàng, ta nói: "hay-ho gì mà cứ lải-nhải hoài!".
Tú-Xương tự trào cái tài "văn dốt vũ dát" của mình như sau
trong bài làm câu đối Tết:
“Nhập thế cục bất khả vô văn tự,
Chẳng hay ho cũng nghĩ một vài bài.
Huống chi mình đã đỗ tú-tài,
Ngày Tết đến cũng phải một vài câu đối.
(có bản chép: "Chẳng hay-ho cũng húng-hắng lấy một bài."
Có lẽ vừa để tránh trùng-điệp và vừa để đắc-vị đi với "hay-
ho" qua phép bỡn chữ).
Nếu nói "chẳng hay" không thôi:
"Chẳng hay cũng húng-hắng lấy một bài"
thì hơi văn đi khập-khiễng khác nào như đang đi bỗng hụt
chân gặp phải hố, làm giảm mức độ truyền-cảm vì thiếu nhịp
điệu. Muốn có nhịp-nhàng ta phải thêm vào một liên-từ làm
đệm cho hơi văn chuyển từ nhịp một đẩy sang nhịp hai được
suông-sẻ.
"Chẳng hay / thì cũng húng-hắng / lấy một bài."
291