Page 411 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 411
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
tích sống động nhất, ghi lại được ý-thức- hệ của tổ-
tiên, ấy là tiếng nói của người Việt muôn thuở dù cho
phiêu-bạt nơi góc bể chân trời, để rồi sau này theo đà
tiến-hóa, khi chữ viết thành hình, tư-tưởng ấy được
chuyên- chở qua các tác-phẩm văn-học, đặc-biệt qua
thi ca thuần-tuý Việt-Nam mà chúng tôi gọi là thơ
Việt.
Hồn nước ấy thể-hiện trong tiếng Việt nói chung như chúng
tôi đã đề-cập trong cuốn “Tiếng Việt Tuyệt-Vời”, nơi chương
8 bổ-túc. Trong bài dưới đây, người viết xin được triển-khai
thêm, hồn nước còn thể-hiện cả trong thơ Việt nói
riêng.
* *
*
Chúng tôi trộm nghĩ có hai yếu-tố làm nên thơ Việt:
- Yếu-tố thứ nhất: thơ Việt là sở-hữu riêng của người Việt
- Yếu-tố thứ hai: thơ Việt còn là thơ chất-chứa những nét
đặc-thù của văn-hoá Việt, đặc-thù trong cấu-trúc của ngôn-
ngữ, đặc-thù trong tư-tưởng của Triết Việt, nói khác, là
mang theo hồn nước, là chuyên-chở được hồn Việt.
Cả hai yếu-tố này đều được đề-cập trong thơ lục bát & lục
bát gián thất, là thể thơ duy-nhất của riêng người
Việt-Nam. Riêng yếu-tố thứ hai, với đặc-thù trong tư-
tưởng, mở rộng cho cả các thể thơ du-nhập khác như một
yêu-cầu để làm nên thơ Việt (Vienamese Poetry, Poetry of
Vietnam) khác với thơ Việt-ngữ, thơ bằng lời Việt (Poetry in
Vietnamese).
410