Page 410 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 410
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
§2- HỒN NƯỚC
TRONG THƠ VIỆT (*)
Dẫn nhập
Thân xác tiêu tan, nhưng linh-hồn bất-diệt. Quốc phá gia
vong, nhưng tinh-thần dân-tộc không hề diệt-vong, hay nói
khác, hồn nước vẫn trường-tồn. Tinh-thần ấy chính là ý-
thức-hệ, là triết-lý làm nên đạo sống của cả một chủng-tộc.
Đối với Việt-tộc, đó là triết-lý âm dương và đạo sống
thái-hoà làm nên hồn nước Việt-Nam. Hồn nước ấy
chính là sở-hữu văn-hoá của dòng giống Việt mà một ngàn
năm Bắc-thuộc vẫn không đồng-hoá được Việt-tộc với Hán-
tộc, mà những chiến-dịch thu gom trống đồng, sách vở cũng
không thể tước-đoạt được. Những chứng-tích khảo-cổ và
những khám phá được khai-quật sau này càng chứng-minh
hùng-hồn rằng: tổ-tiên chúng ta đã xây-dựng từ ngàn
xưa một nền tảng cho Việt-Triết, nhận-diện con người là
trung-tâm điểm của vũ-trụ, là hội-tụ của Đất Trời, là gạch
nối trong tương-quan Tam Tài: Thiên, Địa, Nhân. Đạo Sống
quy-tụ mọi nẻo ngả tương-liên giao-hội về chung một mối,
một đường. Hồn nước ấy chính là nét đặc-thù của Việt-
tộc, tồn-tại trong văn-hoá Rồng Tiên, mênh-mang
trong Tiếng Việt tuyệt-vời, bàng-bạc trong văn-
chương truyền miệng.
Khi chưa có chữ viết, tư-tưởng của Việt-tộc được thể-hiện
trên mặt các trống đồng, mà chính-sử Hán-tộc đã xác-nhận
kể lại trong tập tài-liệu cổ quý giá nhan-đề “Bách Việt Tiên
Hiền Chí” tìm thấy trong đại-bộ “Lĩnh Nam Di Thư” tàng trữ
nơi thư-viện Đại-Học Đông-Kinh (1). Nhưng còn một dấu-
409